Ta Là Chí Tôn
Chương 480 : Cửu Tôn, không tới được
Ngày đăng: 09:05 30/04/20
Tuyệt đại đa số tân binh không hiểu được ý nghĩa của lá cờ này, lão binh bốn phía đè đầu bọn hắn xuống, sau đó mới bắt đầu kể lại, giảng lại chuyện củ của Thượng Quan tướng môn.
Chính thành chín tân binh, sau khi nghe xong lại lần nữa thành tâm thành ý cúi chào tướng kỳ.
...
- Tường thành có vấn đề?
Thu Kiếm Hàn nghe Phó Báo Quốc trịnh trọng báo cáo tình hình, hai người lại một đường đi tới thực địa, quan sát vết nứt.
Sau một hồi lâu, Thu Lão Nguyên soái cũng không có ngồi thẳng lên.
Vị Lão Nguyên soái thân kinh bách chiến am hiểu chiến sự này, nhìn qua là có thể cảm nhận được vấn đề.
Vết nứt trên tường thành, đã không còn chỉ bằng một bàn tay như ban đầu nữa, mà là... Đã sấp xỉ nửa thước!
Có tai họa ngầm như vậy tồn tại, Ngọc Đường... Xem như có viện binh tiếp viện, thực lực đạt đến đỉnh phong, vẫn không thể chống qua được năm ngày!
Lỗ hổng này đã trí mạng, lại càng kéo theo sĩ khí tụt xuống.
- Bạch Y.
Thu Kiếm Hàn nhìn Bạch Y Tuyết, tràn đầy chờ mong nói:
- Tảng đá kia... Lấy tu vi của ngươi... Liệu có thể...
Bạch Y Tuyết thăm dò nhìn qua, trầm ngâm nửa ngày, sau đó đắng chát nhẹ nhàng lắc đầu.
- Nếu chỉ muốn thay tảng đá kia, ta có thể dễ dàng thay tảng khác. Nhưng... Ta không thể đảm bảo có thể khôi phục như ban đầu, thậm chí, sau khi ta động tới nói, chẳng những vô ích, ngược lại sẽ dẫn động những tảng đá xung quanh, khiến cho tường thành càng thêm mất cân bằng, càng thêm lỏng lẻo...
Bạch Y Tuyết nói, một tia hy vọng sau cùng của Thu Kiếm Hàn cũng biến mất.
Lão hiểu được ý của Bạch Y Tuyết.
Đá dùng để chế tạo tường thành, đều được sắp đặt kín không kẽ hở, tựa như một chỉnh thể, khối đá bị nứt ra này, mặc dù làm cho tường thành xuất hiện tì vết, nhưng vẫn có thể chèo chống được một chút. Nhưng nếu để Bạch Y Tuyết thay đổi, nhìn như có thể khôi phục nguyên trạng, nhưng kỳ thực bởi vì đại lực tác động, khiến cho những nơi khác vốn không bị sao lại xảy ra vấn đề!
Nếu thực sự để vết nứt lan rộng, hậu quả sẽ càng thêm trí mạng!
Nếu có thời gian rảnh rỗi, để Bạch Y Tuyết từ từ thay tảng đá kia, sau đó lại đi chữa trị vết nứt, như vậy hẳn còn có thể cứu, nhưng Đông Huyền nào có thể cho Ngọc Đường thời gian này?
Tuyệt không có khả năng!
Sắc mặt Phó Báo Quốc ảm đạm lại, vốn dĩ còn nghĩ sau khi Lão Nguyên soái tới, có thể thay đổi tình hình chiến cuộc, bản năng nhẹ giọng hỏi:
- Lão Nguyên soái... Xin hỏi ngài... Cửu Tôn đại nhân... Lúc nào có thể đến?
Đây là vấn đề mà Phó Báo Quốc quan tâm nhất, cũng là cơ hội thoát khốn duy nhất cho Ngọc Đường!
Thu Kiếm Hàn thầm lảo đảo đau đớn, nhịn không được mà nổi giận nói:
- Phó Báo Quốc, ngươi nói như vậy là có ý gì? Chẳng lẽ Ngọc Đường không có Cửu Tôn thì ngươi không đánh trận sao?! Chiến sự Ngọc Đường nhất định phải làm phiền Cửu Tôn thì mới có thể chấm dứt sao?!
Nếu có thể lựa chọn, lão tuyệt đối không muốn dùng một chiêu cuối cùng này.
Bởi vì, sau khi dùng một chiêu này, Thiết Cốt quan... Tòa bất phá hùng quan này, trong một thời gian dài sẽ không thể dùng nổi, thậm chí cứ vậy mà hủy diệt!
- Xin hỏi Lão Nguyên soái, đến cùng là biện pháp gì? Không ngờ lại có kỳ hiệu như vậy?!
Phó Báo Quốc hưng phấn hỏi.
...
Đối diện, trận doanh Đông Huyền, Hàn Sơn Hà đứng trên đài cao, khoác áo da thật dày, cau mày nhìn Thiết Cốt quan nơi xa, một tia thở dài không người phát hiện.
- Lão sư, ở đây gió lớn, hay là chúng ta trở lại doanh trướng nghỉ ngơi đi.
Chiến Ca nói.
- Ừm, đợi thêm một chút nữa, ta muốn xem, đến cùng Thu Kiếm Hàn có dùng phương pháp kia hay không!
Hàn Sơn Hà chậm rãi nói.
- Phương pháp kia? Phương pháp gì?
Chiến Ca không hiểu hỏi.
- Một chiêu cuối cùng, một chiêu ứng đối cuối cùng!
Hàn Sơn Hà cười khổ một tiếng:
- Không nghĩ tới, ta lại đối mặt Thu Kiếm Hàn... Vốn cho là Phó Báo Quốc không kiên trì được mấy ngày, không nghĩ tới hắn lại như thoát thai hoán cốt, mỗi lần đối ứng đều tinh chuẩn đến cực điểm, trình tự rõ ràng, hơn nữa càng... Càng vượt qua dự liệu... Phó Báo Quốc, thực sự đã hoàn toàn trưởng thành! Nếu hắn sống qua trận này, danh hiệu đệ nhất danh tướng, chỉ sợ sẽ phải đổi chủ!
- Lão sư, lời của ngươi không khỏi quá đề cao Phó Báo Quốc kia a, chỉ cần lão sư còn khỏe mạnh, danh hiệu đệ nhất danh tướng chỉ có thể là của ngài!
Chiến Ca xúc động nói.
Mặc dù hắn từng đối đầu với Phó Báo Quốc, tự mình trải nghiệm sự lợi hại của Phó Báo Quốc, không thể không thừa nhận, nếu đổi lại là hắn chỉ huy, tuyệt đối sẽ không thể làm được như Phó Báo Quốc, nhưng nói đến chuyện Phó Báo Quốc có thể thay thế vị trí đệ nhất của Hàn Sơn Hà, Chiến Ca vẫn không đồng ý!
Hàn Sơn Hà ngừng lại một chút, lại nói:
- Ngươi có biết, vì sao thương vong thảm trọng như vậy mà ta vẫn tiếp tục tăng binh? Tiếp tục đánh không?
Chiến Ca nói:
- Mời lão sư dạy bảo.
Đối với chuyện này, Chiến Ca hắn cũng thực sự không hiểu.
Chiến sự trước mắt, thiên thời địa lợi nhân hòa, đều không nằm bên Đông Huyền. Nhưng lão sư của hắn lại cứ bất kể mọi giá, sống chết một trận.
Chuyện này, thực sự vô cùng kỳ quái.