Ta Là Chí Tôn

Chương 5 : Thương hải tang điền trong vòng một đêm!

Ngày đăng: 08:58 30/04/20


(Biến đổi bất ngờ trong vòng một đêm)



Dịch Giả: Thiều Bàn Tử



Trong thức hải sinh hắn lúc này lại mọc lên một đóa hoa sen.



Có chuyện thần kỳ như vậy!



“Trong thiên hạ, thế mà còn có chuyện kỳ dị như vậy.” Vân Dương khiếp sợ không thôi. Hắn có thể khẳng định, loại việc như thế này, trên toàn bộ Thiên Huyền đại lục xưa nay chưa từng xảy ra qua!



Bởi vì nó căn bản là chuyện không có khả năng xảy ra!



Nhưng bây giờ lại xuất hiện trên người hắn.



“Với ta mà nói, hoặc là đầy trời tai hoạ, từ đây bị khống chế trở thành ma đầu gì đó... Hoặc khoáng thế tiên duyên, từ đây có thể vô địch thiên hạ...”



Đối với sự tình ngoài ý muốn này, Vân Dương rất tỉnh táo.



Hắn có nhận thức rất thanh tỉnh rằng: Sự tình khác thường tất có biến.



Nếu phát sinh trên người mình, như vậy, không phải phúc thì là họa!



“Nhưng mặc kệ là phúc hay họa... Ta đều có thể thản nhiên tiếp nhận!” Trên khuôn mặt tựa mỹ ngọc của Vân Dương lúc này lộ ra vẻ tươi cười: “Chỉ cần có thể để cho ta hoàn thành được tâm nguyện của các huynh đệ chưa thực hiện được, đồng thời có thể báo được huyết hải thâm cừu, phúc, ta có thể hưởng. Họa, ta cũng có thể gánh!”



Vân Dương trên mặt lộ ra một tia hoài niệm.



Thể nội của hắn lúc này chỉ có một tia huyền khí nhỏ bé, bắt đầu dựa theo Sinh Sinh Bất Tức Thần Công vận chuyển đi...



Đây là một tuyến đường hoàn toàn mới!



Nhưng Vân Dương lại không có chút nào vội vàng xao động.



“... Ân!” Vừa mới bắt đầu vận hành, Vân Dương cảm giác trong cơ thể như bị kim đâm, lấy khả năng thừa nhận của hắn vậy mà cũng không nhịn được hừ nhẹ một tiếng.



Sinh Sinh Bất Tức Thần Công này mỗi khi vận chuyển một chút sẽ mang đến thống khổ cực hạn, tựa như 10 vạn thanh đao nhỏ đâm thẳng vào xương tủy của hắn.



Vân Dương hô hấp dồn dập, trên trán mồ hôi tuôn như suối!



Nhưng hắn dừng lại không chút, một mực tại toàn lực vận hành! Thông qua đi!



Cho ta thông qua đi!



Đau sao, chẳng lẽ loại đau đớn này còn có thể hơn sự đau đớn trong lòng ta? Đau nhức, là sự sống!



Là hi vọng!



Càng về sau, ý thức Vân Dương đã mơ hồ. Nhưng vẫn có một tia lực lượng yếu ớt trong kinh mạch Vân Dương gian nan mà kiên định không ngừng tiến lên!...



Không biết qua bao lâu...



Đột nhiên!



Hắn bỗng nhiên cảm giác thể nội ầm vang chấn động, mầm sen trong thức hải tựa hồ lắc lư một cái, trên đỉnh đầu lại đau đớn một hồi.



Sau một khắc, oanh một tiếng...



Tựa hồ bình chướng nào đó trong người đột nhiên mở ra...



Lập tức, linh khí trong thể nội tựa hồ đã tìm được lối thoát, mãnh liệt tràn ra.



Một chu thiên hoàn thành!
Vân Dương cưỡng ép đè nén kích động trong lòng.



Dùng thần thức xem mầm non kia, lập tức cảm giác thân thiết như tay chân xuất hiên.



Sinh Sinh Bất Tức Thần Công, chỉ là phúc lợi đầu tiên của Sinh Sinh Tạo Hóa Liên, công pháp cơ bản. Đến khi đạt đến điều kiện nhất định, lá sen thứ nhất đạt tới viên mãn, thời điểm lá thứ hai bắt đầu sinh trưởng, Bản thân sẽ nhận được thêm càng nhiều chỗ tốt...



Nhưng, như thế nào mới có thể để Sinh Sinh Tạo Hóa Liên sinh trưởng nhanh đây?



Vân Dương nhíu đầu lông mày.



Bởi vì hắn căn bản không có bất kỳ tin tức về việc này.



Vân Dương lấy tay chống cằm, tinh tế trầm tư.



“Viên hạt sen này, từ trên trời đến rơi xuống, nện choáng ta. Sau đó ta làm vòng đeo lên cổ...”



“Mãi cho lần tử chiến trước đó, cũng không có một chút dị dạng. Mà sau khi chiến đấu, lúc đó ta hẳn phải chết đi, lại đột nhiên sống, mà còn là.. Vết thương ở lồng ngực cũng không còn, hạt sen cũng từ lúc đó biến mất.”



“Chắc là hạt sen dung hợp với huyết mạch của ta, vào lúc đó, tiến nhập thân thể của ta.”



“Nhưng chỉ là đi vào, cũng không có bất kỳ động tĩnh gì xuất hiện... Thương thế của ta một mực không có chuyển biến tốt đẹp, tu vi cũng một mực không có nửa điểm khôi phục... Mãi cho đến hôm nay.”



“ Tại thời điểm ta giết Ngô Văn Uyên, liền có cảm giác một cỗ lực lượng đột nhiên sinh ra... Mà cỗ lực lượng này, lại tựa hồ truyền tới từ thi thể của Ngô Văn Uyên...”



“Sau khi đạt được lực lượng này, hạt sen mới đột nhiên xuất hiện, để cho ta biết rõ mọi chuyện.”



“Sau đó, trong đan điền ta khôi phục sinh khí, bắt đầu sinh ra lực lượng, cũng có thể bắt đầu tu luyện Sinh Sinh Bất Tức Thần Công...”



Vân Dương trong mắt lóe lên một tia minh ngộ. Nhớ tới khẩu quyết: “... Hỗn Độn Vô Cực, Đại Đạo sinh nhất, từ không sinh có, sinh sôi không ngừng... Hút hết thiên hạ, bất bình chi khí, thư ta sinh linh, vô tận oan khuất,trước đại đạo đi, không thẹn ân nghĩa, tim sen mặc dù khổ, sinh dưỡng chi cơ, tâm ý làm đao, vạn ác lui tránh... Tru ác đồ linh, hạt sen nảy mầm. Chiếu rọi hoàn vũ, bụi bay, tỏa sáng...”



“Từ không sinh có, sinh sôi không ngừng... Bất bình chi khí... Tru ác đồ linh, hạt sen nảy mầm...”



Vân Dương lẩm bẩm nói ra: “... Là muốn ta giết người, mới có thể cung cấp năng lượng cho Sinh Sinh Tạo Hóa Liên? Mà... Tru ác đồ linh, nói rõ... Muốn ta giết ác nhân? Về phần hút hết thiên hạ bất bình chi khí, thư ta sinh linh, vô tận oan khuất, liền dễ hiểu rồi...”



Vân Dương lẳng lặng trầm tư.



“Các huynh đệ, nếu là ta nghĩ không sai... Rất nhanh thôi... Ta liền có thể báo thù cho các ngươi rồi...”



“Là phúc ta hưởng, là họa ta kháng. Chỉ cần có thể để cho ta có sức mạnh giúp chúng ta đòi lại nợ máu, mặc dù thành ma... Vân Dương ta có gì tiếc nuối!”



...



“Công tử, hôm nay là mùng chín tháng ba, nghi thức tế điện Cửu Tôn đã bắt đầu.” Lão Mai thanh âm từ bên ngoài truyền đến: “Hôm nay là những anh hùng hi sinh thời gian vừa tròn một năm. Qua một canh giờ nữa, hoàng đế bệ hạ và văn võ bách quan sẽ đến biếu Anh Hồn Bia.”



Vân Dương đang suy nghĩ trong nháy mắt trầm mặt, trong mắt lóe lên một tia đau đớn khó tả.



“Công tử, ngài có đi hay không?”



“Đi!”



Vân Dương hít một hơi thật sâu.



Vô số hình ảnh từ trong lòng chợt lóe lên.



Hắn cắn chặt bờ môi.



“Ta há có thể không đi để tiễn cho các vị huynh đệ một đoạn đường!”



“Chết, cũng phải đi!”