Ta Là Chí Tôn

Chương 64 : Chuyện quá khứ, kế hoạch

Ngày đăng: 08:59 30/04/20


Vân Túy Nguyệt vô cùng vui mừng khi Vân Dương chủ động đến thăm.



Bình thường nàng không dám chủ động liên hệ Vân Dương vì sợ để lộ bí mật, nhưng trong lòng nàng vẫn luôn lo lắng về tin tức của người trong lòng: không biết hắn ra sao?



Lúc này, Vân Dương chính là mối liên hệ duy nhất của nàng với người trong lòng, chính vì vậy chỉ cần Vân Dương còn tồn tại thì mối liên hệ giữa nàng với người đó vẫn còn.



- Không có tin tức mới cũng đừng vội.



Vân Túy Nguyệt cười duyên dáng nói:



- Đúng vậy, lời ta nói thực sự không phải, huynh đệ đừng để trong lòng, không có việc gì đến thăm tẩu tử cũng được, ha ha… như vậy tẩu tử cũng đã thỏa mãn.



Trong giọng của Vân Túy Nguyệt không tự chủ được mà thêm chút ý vị nịnh nọt.



Nàng sợ chẳng may làm Vân Dương giận, hắn sẽ không tới đây nữa.



- Nguyệt tỷ, ngươi… không cần phải như vậy.



Vân Dương cảm thấy ngộp thở nói:



- Ngươi càng như vậy, trong lòng ta… càng khó…



Vân Túy Nguyệt cười dịu dàng:



- Rảnh rỗi nên thường tới thăm ta, như vậy Nguyệt tỷ sẽ rất vui vẻ.



Nàng thấy Vân Dương không gọi mình là tẩu tử, ánh mắt có chút ảm đạm xuống, liền theo các xưng hô của Vân Dương mà tự xưng Nguyệt tỷ.



- Nhưng tiểu đệ thực sự không muốn tới.



Vân Dương nói:



- Bởi nếu ta tới, nhất định sẽ đem đến vô tận phiền phức cho Nguyệt tỷ ngươi.



Vân Túy Nguyệt nở nụ cười xinh đẹp:



- Ngươi biết, ta rất vui lòng nếu bị ngươi làm phiền. Ngươi đem đến càng nhiều chuyện càng tốt. Cứ như vậy, ta mới có cảm giác đnag giúp hắn làm chút việc…



Vân Dương cẩn thận hỏi:



- Nguyệt tỷ, có thể cho ta hỏi chút… về quá khứ của người và Ngũ đại nhân…?



Vân Túy Nguyệt cười cười thê lương:



- Quá khứ… thực ra rất đơn giản… hai chúng ta đến từ cùng một nơi. Nơi đó là một trị huấn luyện ma quỷ, rất nhiều cô nhi bị đưa tới đó… khi ta bị bắt, lúc đó ta mới 5 tuổi, còn hắn 6 tuổi.



- Tại đó, nam hài bị huấn luyện thành kẻ ăn trộm, ăn cắp, sát thủ, tồi tệ hơn là kẻ nào không có thiên phú sẽ bị đánh gãy tay chân tra tấn không ra hình người, rồi ném ra ngoài đường làm ăn xin…
Vân Dương nói khẽ:



- Trong những người này, có bảy tám người thường xuyên tới Thanh Vân phường.



- Cho nên, cần Nguyệt tỷ giúp chuyện này.



Vân Túy Nguyệt nghiêm túc lắng nghe, nói:



- Người này...



Vân Dương trầm giọng nói:



- Chín vị lão đại xảy ra chuyện, chính là do quân chính hai phương, hoàng gia quý tộc, thế gia sĩ tử, cùng với nhân sĩ giang hồ... Lực lượng cơ hồ ngang ngửa với một phần ba siêu cấp thế gia liên thủ mà làm.



- Bây giờ, chúng ta muốn tìm ra những người này.



- Chúng ta không cầu vinh hoa phú quý, cũng không cầu công danh lợi lộc, càng không cầu lưu danh Vạn Cổ, nhưng công đạo cho các huynh đệ, nhất định phải đòi lại!



- Nếu chăng chết trong tay tướng lĩnh địch quốc, chúng ta đều có thể buông tha. Bởi vì hai bên vốn là địch, bọn hắn có làm thế nào cũng là công minh, đều là đúng. Nhưng, với những tên nội gian trong nước, những tên giang hồ nối giáo cho giặc, chúng ta... Một kẻ cũng không bỏ qua!



Ánh mắt Vân Dương ánh lên vẻ thanh lãnh, cương quyết.



- Các ngươi định thanh lý ra sao?



Vân Túy Nguyệt hỏi.



- Tru di Cửu tộc!



Vân Dương gằn từng chữ nói:



- Tất cả những kẻ dính tới chuyện này, không bỏ qua bất cứ kẻ nào! Lần này, vì đòi lại công đạo, vì báo thù... Chúng ta nguyện làm tất cả mọi chuyện. Dù tương lai bị đày xuống địa ngục... Chuyện này, cũng không thể không làm!



- Tốt!



- Các ngươi đã có quyết tâm như vậy, ta đã rất mừng!



Hai mắt Vân Túy Nguyệt tỏa sáng, tán thưởng nói một tiếng:



- Ta nhất định toàn lực hỗ trợ! Bất cứ chuyện gì, đều được!



------------------



Phóng tác: xonevictory



Cầu Kim phiếu~~~