Ta Là Chí Tôn

Chương 657 : Thổ lộ tâm tình

Ngày đăng: 09:07 30/04/20


Nói là chiếu cố Vân Dương, cũng không phải nói xuông vô căn cứ.



Hai cô gái cứ ngồi yên lặng tại chỗ, ban đầu Thượng Quan Linh Tú toàn lực chú ý vào Vân Dương, cho đến khi xác nhận Vân Dương không có việc gì, mới đem sự chú ý chuyển lên người Kế Linh Tê, lại lập tức cảm thấy sợ hãi kinh ngạc, bởi nàng phát hiện, Kế Linh Tê hiện tại so với lúc trước đã có biến hóa cực lớn, khí chất toàn thân cải biến long trời lở đất, nếu không phải chắc chắn người trước mắt là mật hữu chốn khuê phòng, nàng cũng khó có thể tưởng tượng được cùng là một người sao lại có thể thay đổi khí chất lớn đến vậy!



- Hôm nay để Linh Tú tỷ bị sợ hãi rồi.



Kế Linh Tê ôn nhu cười nói:



- Vừa rồi có chút nóng lòng nên chậm trễ, để tiểu muội đi pha trà cho Linh Tú tỷ.



Thượng Quan Linh Tú cười nhạt nói:



- Không sao, hôm nay ta được Vân Dương bảo hộ rất chu toàn, rất an toàn. Nói ra có lẽ muội muội không tin, nhưng chuyện hôm nay, từ đầu đến giờ tỷ tỷ ta vẫn chưa từng có bất kỳ lo lắng gì.



Kế Linh Tê nói:



- Linh Tú quả là đại khí, chỉ tiếc tên ngốc này lại liều mình đến thê thảm thế này.



Thượng Quan Linh Tú nói:



- Cái này lại là chuyện khác, trận chiến hôm nay với ta mà nói cũng chỉ là chuyện sinh tử, mà ta cũng đã sớm coi nhẹ sinh tử, nhưng Vân Dương còn nhiều điều lo lắng, đương nhiên phải kiệt lực ứng chiến.



Kế Linh Tê cười nói:



- Linh Tú tỷ nhìn thấy sinh tử, lòng dạ rộng rãi, tiểu muội lại cũng nghĩ quẩn như tên ngốc này. Luôn muốn có thể còn sống, hơn nữa phải sống tốt, dù sao có sống, mới có tư cách nói đến chuyện khác.



Thượng Quan Linh Tú hơi đổi sắc, chợt lại khôi phục trạng thái bình thường:



- Linh Tê muội muội nói không sai, có thể sống sót, đương nhiên sẽ không có ai muốn chết. Chỉ có điều, nếu quả thực đến thời khắc sinh tử, cần phải đưa ra lựa chọn, lúc đó khó tránh khỏi chuyện chấp nhất.



Kế Linh Tê thở dài:



- Mặc dù chấp nhất, nhưng cũng phải xem có đáng hay không a!



Thượng Quan Linh Tú không tiếp tục đáp lời, nội tâm lại thầm thấy kỳ quái, Kế Linh Tê hôm nay không những chỉ có khí chất biến đổi, mà ngay cả lời nói cử chỉ cũng như biến thành người khác, miệng lưỡi sắc bén hơn hẳn, bản thân nàng cũng ẩn ẩn cảm thấy không đỡ nổi.
Kế Linh Tê nhẹ nhàng nói:



- Thực sự mà nói, đối với cảnh ngộ của Linh Tú tỷ, muội hiểu rất rõ, đối với tâm tư của tỷ, muội cũng cảm động lây...



Thượng Quan Linh Tú thở dài trầm thấp.



- Không thể không nói, trên vai tỷ... Gánh quá nhiều thứ, quá cực khổ...



- Nếu đổi vị trí, nếu ta là Linh Tú tỷ...



Kế Linh Tê khẽ cắn môi:



- Nếu trong lòng không có ai, vậy có thể... Dứt khoát lựa chọn một người có ích với gia tộc mình nhất, bản thân cũng không có đối tượng nào, như vậy người sống một đời, cây cỏ một xuân, vô tâm cả đời lại có thể làm sao.



- Nhưng mà... Nếu trong lòng đã có người, sao có thể sống vô tâm? Ta nghĩ... Lựa chọn của ta...



Từ trong ánh mắt của Kế Linh Tê, cũng ánh lên vẻ thống khổ từ đáy lòng:



- ... Có lẽ... Thà tự mình gánh hết thảy, kiên cường tiến lên... Gánh tới lúc nào thì hay lúc đó...



Thượng Quan Linh Tú cúi đầu, yên lặng gật đầu.



Điều Kế Linh Tê nói, cũng là điều mà nàng suy nghĩ trong lòng.



Mỗi lời mỗi chư, đều giống như đúc.



Nàng thâm cảm thấy trái tim run rẩy, khó tự đè xuống, cơ hồ muốn lớn tiếng khóc một trận, giải tỏa cảm xúc kiềm chế đã lâu.



Vẻ ngoài một mực giả kiên cường, bị mấy câu nói ngắn ngủi triệt để đánh tan.



- Cho nên ta nghĩ, hiện tại chỉ sợ... Linh Tú tỷ đã hạ quyết tâm, sống cô độc cả quãng đời còn lại.



Kế Linh Tê nhẹ nhàng than thở, ánh mắt ánh lên một tia không đành lòng.