Ta Là Chí Tôn

Chương 658 : Với ngươi, ta không có uy hiếp

Ngày đăng: 09:07 30/04/20


Kế Linh Tê biết, người kiên cường như Thượng Quan Linh Tú, một khi đã động tình, như vậy cả đời sẽ không đổi.



Suy bụng ta ra bụng người, Thượng Quan Linh Tú có thể không tiếc danh tiết, bại lộ trước mặt mọi người, chủ động mời Vân Dương uống rượu, đối với Thượng Quan Linh Tú mà nói, điều này thực đã là khó khăn rất lớn, tiến thêm một bước mà nói, tâm tư đã hoàn toàn lộ rõ.



Trưởng bối Thượng Quan tướng môn đã dần dần già đi, mà con cháu đời sau còn chưa trưởng thành, trong lúc này, người làm trụ cột gia đình như Thượng Quan Linh Tú hiện tại, tuyệt sẽ không vì chuyện riêng của mình mà bỏ qua già trẻ cả nhà.



Mà theo tu vi của Vân Dương không ngừng tăng cao, đến lúc nào đó, sẽ tuyệt không chỉ dừng lại ở Ngọc Đường.



Nói không chừng một lúc nào đó, liền rời đi, biến mất.



Mà một khi Vân Dương rời đi, như vậy lúc gặp lại, đã không biết tới tận bao giờ, có khả năng, cả đời sẽ không còn được gặp lại, cũng có khả năng lúc gặp lại thì nang đã xế chiều lão phụ.



Nếu như vậy, chi bằng thừa dịp còn có thể gặp, có thể nói chuyện thì gặp nhiều hơn một chút, nói chuyện nhiều hơn một chút...



Nếu tương lai có một ngày... Như vậy, cũng có thể giữ lại hồi ức!



Dù sao đã từng có được, cũng hơn là cả đời không có gì!



Chờ đến lúc nằm trên giường hấp hối, cũng có thể hồi tưởng chuyện cũ, nàng cũng đã từng yêu, hai người còn từng ở chung một chỗ!



Kế Linh Tê dám chắc, suy đoán của nàng coi như không thể đúng mười phần, nhưng cũng phải có tám chín.



Bởi vì, nếu đổi tình cảnh hiện tại của Thượng Quan Linh Tú cho nàng, nàng cũng sẽ làm như thế, nhất định làm như thế!



Thậm chí còn rõ ràng, còn lớn mật hơn Thượng Quan Linh Tú mấy phần.



Thượng Quan Linh Tú cúi đầu, yên lặng hồi lâu, rốt cục ngẩng đầu, nhìn Kế Linh Tê nói:



- Không sai, điều Linh Tê muội muội nói không sai một chữ, mõi câu mỗi chữ đều là suy nghĩ trong nội tâm của ta.



Nàng ngừng một chút, lại mới nói:




- Nữ nhân đó dù có tốt, có ưu tú, có xuất sắc, ta cũng không muốn.



- Cho dù đại thế như thế, phong tục như thế, ta cũng không muốn.



- Nam nhân của ta, chỉ nên thuộc về một mình ta!



Kế Linh Tê kiên quyết.



Thượng Quan Linh Tú thấp giọng:



- Ngươi không cần nói nữa, ta hiểu.



Trong nội tâm nàng, lại thầm nói: “Nếu đổi lại là ta, ta cũng không muốn, nhưng ta ngươi đều là nữ nhân, những lời này thực sự cần phải nói sao?”



Kế Linh Tê chập trùng thở dốc, nàng dùng sức nắm chặt tay Thượng Quan Linh Tú, nói:



- Nhưng... Hiện tại có một chuyện không trong khống chế...



Thượng Quan Linh Tú hơi mờ mịt:



- Không trong khống chết, tình huống nào không trong khống chế? Ngươi nói vậy là có ý gì?



Trong mắt Kế Linh Tê ánh lên vẻ xấy hổ, nhưng lại to gan nói tiếp:



- Ta nói... Nếu... Nếu... Linh Tú tỷ ngươi... Có thể giao lại trách nhiệm cho người khác... Nếu... Nếu... Ta... Ta... Cái kia...



Kế Linh Tê càng muốn nói lại càng khó nói, rốt cục nhắm mắt lại khẽ cắn môi:



- Thực sự đến lúc đó... Chúng ta có thể vĩnh viễn ở cùng nhau được chứ?