Ta Là Chí Tôn
Chương 676 : Không rét mà run
Ngày đăng: 09:07 30/04/20
Phượng Huyền Ca làm như thế, oán giận như thế, lại chứng minh hắn không có vấn đề.
Hơn nữa, trước đó hắn thực sự lấy ra rất nhiều rượu ngon tuyệt thế, lấy lịch duyệt kiến thức của Lăng Tiêu Túy cùng Độc Cô Sầu, bình sinh cũng không được thấy nhiều, nếu không phải Tửu Thần thì thực đúng là khó nói thông, còn Thiên Vấn Cố Trà Lương thì ngược lại, cho đến tận nay, vẫn chưa từng thể hiện ra bất cứ năng lực gì thể hiện hắn là Thiên Vấn trong truyền thuyết!
Một vị cao nhân không rõ tên, trước mặt có bẫy rập không tính được, tiến vào thì lại nói bị che giấu thiên cơ, tính không ra được. Đến bây giờ lại chỉ tìm tử xảo biện, không biết nhìn thẳng vào sự thật, như vậy hiềm nghi đối với người này, thực đúng là rất lớn!
- Chúng ta ở lại đây mấy ngày, vừa chữa thương, vừa hồi phục nguyên khí.
Lăng Tiêu Túy mỉm cười nói:
- Chờ khá hơn một chút, chúng ta lại trở về.
Phượng Huyền Ca nói:
- Trở về? Chúng ta có thể về đâu?
Lăng Tiêu Túy cười ha ha:
- Đương nhiên là về Thiên Đường thành a, chuyện bên đó còn chưa có làm xong, hơn nữa chúng ta còn để không ít đồ đạc ở đó a.
Thiên Vấn gật đầu:
- Không sai không sai, nhất định phải về Thiên Đường thành.
Độc Cô Sầu nở nụ cười nhàn nhạt, buồn bã nói:
- Có điều, biến cố lần này thực quá ngoài ý liệu, chúng ta hứng khởi mà đến, ý muốn triệt để đánh tan Tứ Quý lâu, không nghĩ tới, Tứ Quý lâu lại ẩn giấu nhiều cao thủ đỉnh phong như vậy... Vừa rồi thực sự khiến lão phu cảm thấy chấn kinh.
Lăng Tiêu Túy cũng thở dài:
- Đội hình hội tụ nhiều cao thủ như thế, tuyệt không phải chỉ chuẩn bị trong thời gian ngắn là có thể làm được, xem ra lúc trước Tứ Quý lâu giao thủ với ta, căn bản chưa dùng hết toàn lực, hoặc có lẽ bởi một số nguyên nhân, mà không có ra tay hạ sát thủ.
Độc Cô Sầu cười ha ha nói:
- Ngươi cũng không cần quá khiêm tốn, Tứ Quý lâu cũng không phải không muốn hạ sát thủ với người, mà là nếu Tứ Quý lâu muốn đưa ngươi vào chỗ chế, thì trong mười tám người hôm nay kia, chí ít cũng bị ngươi kéo đi một nửa, Tứ Quý lâu phí bao tâm tư mới cất giấu nhiều cao thủ như vậy, tất là có tính toán lớn. Há có thể để hao phí trong tay ngươi?
Lăng Tiêu Túy nghĩ nghĩ một chút:
- Cũng có lý.
Độc Cô Sầu vô tình hay cố ý hỏi:
- Thiên Vấn, nghe giọng điệu nói chuyện của Niên tiên sinh cùng với ngươi, ta thấy hình như giữa các ngươi từng có gì đó, không biết ngươi có hay tin hay biết gì về những nhân thủ này củ Tứ Quý lâu không a? Về mặt này, ngươi hẳn sẽ không thể hoàn toàn không biết gì chứ?
Cố Trà Lương kinh nghi bất định, dò xét tướng mạo Phượng Huyền Ca thật lâu, nửa ngày vẫn không nói một câu.
Phượng Huyền Ca hừ một tiếng:
- Thế nào, không phải là thấy ta sắp phải chết? Không may mắn nên không muốn nói?
Hắn vừa nói như thế, Cố Trà Lương cũng hừ một tiếng, ngẩng đầu nhìn Phượng Huyền Ca, đang muốn nói lại lập tức ngẩn người.
Bởi vì... Phượng Huyền Ca hiện tại, cái bộ dạng nồng đậm sinh cơ vừa rồi đã hoàn toàn biến mất.
Hoàn toàn trở thành một lão nhân đến lúc xế chiều.
Cho dù có người duy trì, thì chỉ trong vòng trăm năm, khẳn định cũng phải quy thiên!
Cố Trà Lương lập tức ngẩn cả người.
Cả đời này của hắn, chưa từng gặp qua tình huống quái dị như vậy!
Con mẹ nó thế mà còn có thể biến đổi, lại còn đổi tới đổi lui!
Nếu ta xem cho ngươi, nói không chính xác thì chẳng phải tự đập bảng hiệu Thiên Vấn của lão tử?
Cố Trà Lương liên tục lắc đầu:
- Tướng mạo ngươi quá mức quỷ dị, ta xem không hiểu, ta thừa nhận ta tài sơ học thiển?!
Ba người cùng xùy một tiếng.
Cố Trà Lương cũng hừ một tiếng, quay đầu không thèm để ý, thuận tiện nhìn thoáng qua Độc Cô Sầu cùng Lăng Tiêu Túy, lập tức lại giật nảy cả mình!
Chỉ thấy trên mặt Độc Cô Sầu cùng Lăng Tiêu Túy đều hiện ta một đoàn hắc khí, khí sắc kia so với Phượng Huyền Ca sắp chết còn khó coi hơn mấy phần, không khỏi giật nảy cả mình.
“Hai người này sao vậy? Tại sao hôm nay xem tướng mạo cho người lại thấy nhiều chuyện biến hóa như thế a? Nhìn tướng mạo hai người này, rõ ràng lại bị người tính kế mưu hại, nhưng lại không thể nhìn ra là ai đang tính toán, còn dùng cách nào để tính toán... Trước khi lên núi, ta cũng từng tính hung cát, nhưng lại không nhìn thấy tình huống này a...”
“Nếu trước đó đã bị người mưu hại, sao ta lại không nhìn ra a?!”
“Nhưng nếu là sau khi bị phục kích, thậm chí đến giờ mới bị người mưu hại, thế nhưng lại không nhìn thấy bất kỳ người ngoài nào tiếp cận bọn hắn, vậy đến cùng là ai đang tính toán bọn hắn?”
Nghĩ như vậy, Cố Trà Lương đột nhiên không rét mà run!
Suy nghĩ một chút, có thể thấy điều này cực kỳ đáng sợ!