Ta Là Chí Tôn

Chương 69 : Thoải mái, chấn động

Ngày đăng: 08:59 30/04/20


Xuân Hàn Tôn Chủ!



Sau khi Lý Trường Thu vừa mở miệng nói bốn chữ này, lập tức biến thành bộ dạng khủng khiếp như vậy! điều này nói lên… bốn chữ này, có cổ quái.



Vì sao bốn chữ này lại có uy lực lớn đến như vậy?



Chỉ là bốn chữ mà thôi a!



Bữa nay Vân Dương cố tình đem hai người này đặt cùng một chỗ, cũng không đơn thuần chỉ để bọn hắn mắng chửi nhau. Hai bọn hắn tuy bị Vân Dương châm ngòi, nhưng đến tột cùng cũng không phải người ngu ngốc. Chỉ cần đặt bọn hắn chung một chỗ, chắc chắn bọn hắn có thể hiểu rõ chân tướng sự việc.



Điểm này, đương nhiên Vân Dương biết rõ.



Đây cũng là lần cuối cùng hắn lợi dụng hai người, coi như là tận dụng phế vật đi.



Hắn vốn chủ định để hai người kia cãi nhau, hoặc sau khi biết sự thật mắng chửi bản thân, trong lúc vô tình hoặc dưới sự phẫn nộ mà nói ra vấn đề gì đó.



Hắn vốn cũng không hy vọng nhiều về kế hoạch này. Chỉ là thử lần cuối trước khi kết thúc sinh mệnh hai người kia mà thôi.



Nhưng, một màn quỷ dị này, lại khiến trong lòng hắn khẽ động.



Vân Dương đột nhiên quay đầu, hắn nhìn Sở Thiên Lang, mục quang như kiếm:



- Sở Thiên Lang, ta có một câu hỏi.



Sở Thiên Lang cười thảm một tiếng:



- Ngươi bỏ cái ý định này đi… dù ngươi tra tấn ta có tàn khốc hơn gấp vạn lần… ta cũng không dám giải thích bốn chữ này với ngươi.



Vẻ ác lạnh trong mắt Vân Dương lóe lên, nhưng lại tựa hồ nghĩ điều gì đó, hắn nói khẽ:



- Hồn phi phách tán? Vĩnh tuyệt siêu sinh? Bốn chữ này, là huyết chú?



Thân thể Sở Thiên Lang chấn động, ánh mắt quái dị nhìn Vân Dương.



Vân Dương hít một hơi thật sâu:



- Xem ra ta đã đoán đúng.



Sở Thiên Lang thà bỏ mình tra tấn hàng ngàn hàng vạn lần, thậm chí thà bị mình hành hạ đến chết cũng không muốn nói ra bốn chữ huyết chú này, Vân Dương liền hiểu hết thảy. Nhưng loại thủ đoạn này khiến Vân Dương không rét mà run.



Trong thiên hạ, lại có thủ đoạn ác độc như thế?!



Đây là tà pháp gì?!



Sở Thiên Lang im lặng hổi lâu, chợt nói:



- Nếu ngươi đã đưa ta đến đây, Lý Trường Thu cũng chết rồi, chắc hẳn, những ngày an nhàn của ta cũng bắt đầu từ hôm nay đi?



Vân Dương lạnh lùng cười cười:



- Sở Thiên Lang, ngươi rất thông minh, vô luận thế nào, dù là người trong giang hồ, nhưng trong xương người vẫn là người Ngọc Đường, điều này ta tin rằng ngươi sẽ không phủ nhận.



Trong mắt Vân Dương ánh lên vẻ phức tạp:



- Không sai, ta là người Ngọc Đường.



- Thân là người Ngọc Đường, ngươi lại tham gia hãm hại Cửu Tôn, thủ hộ thần của Ngọc Đường.



Thanh âm Vân Dương nhàn nhạt:



- Sở Thiên Lang, ngươi còn gì để nói hay không?




Cái gọi là Trấn Bắc tướng quân đã loại trừ. Vậy Thái tử mưu thần là ai? Cái này còn cần quan sát, tùy tùng trong cung là kẻ nào, cũng cần loại bỏ, còn có vị trọng tướng trong quân kia, hắn chính là quan trọng nhất.



Vân Dương biết, thân phận địa vị người kia so với Triệu Bỉnh Long cao hơn rất nhiều!



Còn có vị Xuân Hàn Tôn Chủ kia!



Đến cùng là tồn tại như thế nào?



Ban đêm.



Một phong thư với phương thức quỷ dị lại xuất hiện trên bàn Lão Nguyên soái Thu Kiếm Hàn. Cửu tinh thủ hộ, chính giữa là biểu tượng hồng thủy thao thiên.



Lão Nguyên soái Thu Kiếm Hàn rất rõ, điều này biểu thị… phần tài liệu này được tạo bởi thủ hạ dưới trướng Thủy Tôn.



Lão mở ra xem, không khỏi hừng hực lửa giận.



“Người tập kích Phủ nguyên soái đã bị loại trừ. Chuyện Thiên Lang trang cũng có nguyên nhân. Triệu Bỉnh Long đã bị thanh trừng. Ba người này, chính là đồng lõa mưu hại chín vị đại nhân, chứng cứ phía sau…”



- Đáng chết! Những kẻ này chết vạn lần chưa hết tội!



Lão Nguyên soái Thu Kiếm Hàn tức giận vỗ bàn một cái, chỉ thấy trong tim một mảnh quặn thắt.



Chứng cứ vô cùng xác thực!



Nhưng Lão Nguyên soái Thu Kiếm Hàn chỉ thấy vô cùng thoải mái.



Hắn rốt cục cũng rõ, vì sao người của Cửu Thiên chi lệnh không ngừng liên hệ với hắn.



Thích khách thần bí Lý Trường Thu kia không nói đến. Chỉ riêng tên Thiên Lang trang chủ kia cũng khiến Thu Kiếm Hàn thấy sợ hãi. Thiên Lang trang chủ có vô vàn liên hệ với Thái tử điện hạ.



Sau khi chuyện ở Thiên Lang trang xảy ra, thái tử điện hạ đã phái người tìm hiểu khắp nới, về sau còn tự mình ra mặt, tiếp đãi mấy vị công tử của Tứ Đại gia tộc kia, muốn bảo trụ tính mệnh cho Sở Thiên Lang.



Một người như thế, vậy mà tham gia mưu hại Cửu Tôn!



Lão Nguyên soái Thu Kiếm Hàn chỉ cảm thấy một trận vô lực bao phủ toàn thân. Chuyện này đã liên lụy tới thái tử? chỉ nghĩ như vậy đã khiến lão có cảm giác thống khổ như bị khoan tim. Đó là nhất quốc thái tử a!



Còn có Triệu Bỉnh Long, đại tướng quân đội vậy mà cũng tham gia hãm hại Cửu Tôn!



Cứ như vậy, sao có thể khiến người Cửu Thiên chi lệnh yên tâm liên lạc cùng lão?



Có trời mới biết, trong nội bộ Ngọc ĐƯờng, còn có bao nhiêu quan lớn, bao nhiêu người quyền cao chức trọng tham dự chuyện này!



Lão nguyên soái nhắm mắt lại, chỉ thấy tâm thần quá mệt mỏi.



Thật lâu sau, rốt cục hắn đứng dậy.



- Đi hoàng cung.



Chuyện này nhất định phải bàn bạc với Hoàng đế bệ hạ. Nhưng, nói như thế nào? Lão nguyên soái cũng không phải rất rõ, một đường suy tư tức giận tới hoàng cung.



Triệu Bỉnh Long vừa nhìn chỉ nghĩ là một tên tướng quân, nhưng Lão nguyên soái biết Triệu Bỉnh Long chính là người của Tam hoàng tử. Mà Thiên Lang trang lại có quan hệ với Thái tử.



Mới bắt đầu đã liên lụy tới hai đứa con trai của Hoàng đế bệ hạ!



Chưa kể phía sau còn rất nhiều bí ẩn, hiện giờ mới chỉ lộ ra một góc băng sơn mà thôi.



------------



Phóng tác: xonevictory