Ta Là Chí Tôn
Chương 701 : Cho các ngươi một chỗ chơi đùa
Ngày đăng: 09:08 30/04/20
- Di huấn tổ tông! Di huấn tổ tông a!
Vương Trường Phong kêu thảm một tiếng:
- Vương Trường Phong ta, lại còn mặt mũi gì mà gặp tổ tông Ma Y phái!
Đột nhiên vọt tới phía Vân Dương, nghiêm nghị rống to:
- Vân Tôn, lão phu đem cái mạng này giao cho ngươi. Nếu ngươi có gan, vậy đi cùng lão phu đi!
Lời còn chưa dứt, thân hình đã nhanh chóng xông vào trong sương mù, ngang nhiên tự bạo!
Oanh một tiếng, huyết nhục tán loạn.
Đến tận đây, Vương Trường Phong hóa thành huyết vụ đầy trời, thân tử đạo tiêu, hình thần câu diệt!
Sau một âm vang bạo tạc, một đoàn xương mù đón gió mà thành hình, đao trong tay Vân Dương lại lần nữa lóe huyết quang:
- Còn ai muốn tới dẫn ta đi? Ngại gì đến thử một lần, càng tiết kiệm công sức cho ta!
Cát Tổ Hằng thở dài một tiếng, hoành đao tự vẫn, nối gót Vương Trường Phong.
...
Lại qua thời gian một chén trà.
Một trăm ba sáu người Ma Y phái đến đâu, đều bỏ mạng chết uổng, cả phái diệt tuyệt, không người may mắn!
Máu tươi nhuộm đỏ đại địa, hợp thành dòng huyết khê.
Vân Dương cùng Thập Vương yên lặng rời đi, để lại mặt đất bừa bộn, không cả thu thập quản lý!
Một tấm bia đá, sừng sững mọc lên.
“Tại đây, trảm sát 136 người Ma Y phái. Ma Y phái vi phạm tổ huấn, nhúng tay quốc chiến, Ngọc Đường tướng sĩ ghi hận! Nay, Ngọc Đường Vân Tôn xuất thủ, diệt kỳ tông, giết sạch nhân. Phạm Ngọc Đường ta, xa đâu cũng giết!”
Cho nên bọn hắn tận sức, phá hoại Ngọc Đường chuyển dân.
Nhưng, đám giang hồ cũng bắt lấy cơ hội này. Các ngươi muốn ngăn cản, như vậy nhất định phải hiện thân. Như vậy chúng ta đi theo đại quân, các ngươi đi ra ngăn cản, chúng ta lại vừa hay bố trí bẫy rập giết các ngươi!
Mà cao thủ quan phương Ngọc Đường do Vân Tiêu Dao suất lĩnh trọn vẹn mấy ngàn người, cũng ở đây. Đám sát thủ xuất hiện ngăn cản, liền gặp phải cao thủ quan phương cùng giang hồ liên thủ đả kích.
Liên tiếp vài chục lần xung đột kịch liệt, đám sát thủ tổn hại nặng nề, rốt cục từ bỏ kế hoạch.
Mà phía quan phương Ngọc Đường cũng tuân thủ quy củ: Các ngươi không ngăn cản di chuyển, chúng ta liền không xuất thủ. Kể từ đó, đám sát thủ cảm thấy áp lực giảm nhiều.
Dù sao quan phương Ngọc Đường cũng là địa đầu xà, quá quen địa thế...
Đam sát thủ không động, đám giang hồ cũng tự nhiên bất động.
Các ngươi muốn nghỉ ngơi dưỡng sức, chúng ta cũng muốn các ngươi tới càng nhiều.
Âm thầm, có một bộ phận ngôn luận bắt đầu dẫn đạo đám giang hồ làm việc.
Mà đám người, lại cùng cảm thấy, cực kỳ có lý.
- Bất kể nói thế nào, bảo đồ da rồng tuyệt không thể để rơi vào tay đám sát thủ. Thế lực của bọn hắn quá lớn, một khi phá vây, nhất định sẽ không tìm lại được.
- Cho nên mọi người phải đồng tâm hiệp lực, trước diệt đám sát thủ, đoạt lại bảo đồ mới là thượng sách.
- Còn ai đoạt được, tất cả đều nhờ bản lãnh.
“...”
Tất cả mọi người cùng thấy, quá có lý.
Cho nên cứ cách một thời gian, Vân Tiêu Dao lại phái người đi vào nhặt xác. Tất cả binh lính vào nhặt xác đều là binh lính bình thường, một lần đi vào đều có mấy ngàn người lùng sục toàn bộ Đông khu, vô số cao giai tu giả đều thoáng như không thấy, tuyệt không có người động một ngón tay đám binh lính bình thường.
Cho dù ngây nhiên chạm mặt, cũng chỉ có thiện ý, có chút người tài đại khí thô, còn tiện tay ban thưởng chút tiền tài, biểu đạt cảm ơn, ý ngầm: Huynh đệ, nếu có một ngày ngươi phát hiện ta nằm ở đây, như vậy nể mặt tiền thưởng hôm nay, tận tâm một chút. Mấy cái tay toán chân tán, thu thập cẩn thận cho ca a...