Ta Là Chí Tôn
Chương 733 : EQ thấp
Ngày đăng: 09:08 30/04/20
Vân Dương cũng không phải chỉ bị ngược không, mặc dù hắn tạm thời không thể làm gì được Kế Linh Tê, thế nhưng làm với người khác thì vẫn được, lúc bị đánh quá thảm, hắn sẽ tìm người khác trút bực.
Đầu tiên là đám bốn người Đông Thiên Lãnh cùng hộ vệ của bọn hắn, đội hình này chỉ duy trì được một ngày, sau đó bốn tên tiểu tử này cùng treo miễn chiến bài, nằm giường giả chết không dậy.
- Chút đau khổ này mà cũng không chịu nổi!
Đối với cái gọi là “Người cùng ta làm đại nghiệp trong tương lai, sao có thể không chịu nổi như vậy? Đứng lên!” Của Vân Dương! Tứ đại công tử cùng khịt mũi coi thường, hoàn toàn không rảnh để ý.
- Chúng ta chưa từng có chí hướng lớn đến vậy! Từ đầu đã thấy ở đây ăn không chờ chết là tốt nhất! Có thể thoải mái vui vẻ thế này lại còn có thể thăng cấp, như vậy đã vượt mức truy cầu của chúng ta…
- Hoàn khố? Hoàn khố thì có gì không tốt?
- Nhìn quanh số hoàn khố đương thời, ngoại trừ Lão đại ngài ra, còn có ai có thể sánh được với bốn người chúng ta, chúng ta đã thỏa mãn, không còn truy cầu gì hơn!
- Lão đại, van ngài tha cho chúng ta đi… chúng ta thực sự không có tài năng đức độ đó a…
Đối mặt với bốn tên vô sỉ nước mắt nước mũi ròng ròng, Vân Dương cũng chỉ có thể im lặng, thúc thủ vô sách. Đối với bốn tên gia hỏa không cầu phát triển như thế, dù Vân Dương có ngàn đầu diệu kế, cũng không thể nào thực hiện.
- Chẳng lẽ ban đầu các ngươi nói muốn theo ta gây dựng sự nghiệp, đều là khoác lác hay sao?
- Chúng ta muốn gây dựng sự nghiệp, thế nhưng phải có điều kiện tiên quyết… chính là phải trong phạm trù chúng ta có thể chịu được, Thiết Cốt quan đã sớm mài sạch chí khí nghĩa khí tinh thần của chúng ta, chuyện lập nghiệp sau đó… chí ít cũng phải hoàn toàn không cần chịu khổ cực, nếu có thể thoải mái nhẹ nhàng là tốt nhất.
- Đúng vậy, nếu có thể thoải mái nhẹ nhàng khiến người ta phải hâm một, lại có thể thuận tay hoàn thành đại nghiệp khiến người ngưỡng vọng, tự nhiên là không còn gì tốt hơn…
Đối mặt với luận điệu vô sỉ không cầu tiến này, Vân Dương nhịn mãi mới kìm được xúc động muốn giết người.
Kỳ thực bốn tên gia hỏa này còn một câu không dám nói thẳng: Dù chúng ta có muốn thành cường giả, thì cũng phải tiến hành tuần tự theo chất lượng, không cầu ăn một miếng liền mập tròn, càng xin miễn chịu ngược đãi, thực lực Lão đại ngài mạnh hơn chúng ta nhiều như vậy, lấy danh nghĩa luận bàn, kỳ thực rõ là vì muốn phát tiết, coi thường chúng ta không biết sao, thực sự cho rằng chúng ta ngốc sao?!
Ngày nào ngươi cũng bị đánh, có vẻ như chịu đánh đến nghiện, ngày ngày không ngừng, thế nhưng chúng ta lại không có cái thú vui tao nhã này a.
Hơn nữa… ngươi bị mỹ nhân đánh, còn chúng ta… bị ngươi đánh!
Chúng ta không phải kẻ chịu ngược đãi cuồng, chắc chắn sẽ không làm đối tượng phát tiết cho ngươi!
Sắc mặt Kế Linh Tê nhất thời tối lại, vành mắt đỏ lên:
- Lần trước… bị tên Lôi Động Thiên kia đánh chết…
Vân Dương nghe vậy cũng tối sầm mặt lại.
Lại nghe cái tên Lôi Động Thiên, Vân Dương cũng than thở liên tục.
Ta con mẹ nó còn chờ ngươi tới đưa tài nguyên, tặng dược liệu, tặng đan dược thuốc trị thương đến a, thế mà gia hỏa nhà ngươi lại biến mất? Không phải nói sẽ trở lại báo thù sao?
Từ lần trước rời đi, kết quả là một đi không trở lại, chạy mất dạng…
- Chẳng lẽ là chết trên đường hay sao?
Vân Dương nói thầm.
…
So với Thiên Đường thành đang gió êm sóng lặng, thì trên giang hồ lại bắt đầu cuộn trào sóng lớn.
Bắt đầu từ Thiên Đường thành, một đường kéo tới các nơi trên giang hồ, đuổi đánh tới mấy vạn dặm phương viên.
Hai tấm bào đồ bị Vân Dương ném ra vốn cùng một chỗ, trong thời gian này, bất kể là rơi vào tay ai thì vẫn duy trì ở cùng nhau… không người nào ngu xuẩn đến mức nhận được bảo đồ xong lại phân chia ra.
Mặc dù chỉ trong thời gian ngắn, hai tấm bảo đồ đã qua tay mấy chục đời chủ nhân.
Cùng với đó, vô số sơn phong cây cối ven đường đều bị đánh nát.
Vô số người giang hồ, tham dự vào trong trận tranh đoạt này, từ trong biển người, đánh từ từ nam tới bắc, lại đánh từ bắc về nam. Thực muốn phát điên rồi.
Sâm La Thập Vương bí mật tiềm hành trong giang hồ, đi theo biển người, chạy tới chạy lui, tận sức ở gần nắm phương hướng bảo đồ, tra rõ tình báo.