Ta Là Chí Tôn
Chương 734 : Mưu tính sâu xa!
Ngày đăng: 09:08 30/04/20
Nhìn người chết vì tranh đoạt bảo đồ ngày càng nhiều, trận tranh đoạt này cũng ngày càng khủng bố, Thập Vương cũng càng ngày càng thấy rung động, trận hạo kiếp bắt đầu từ Thiên Đường thành này, đến khi nào mới có thể kết thúc a?!
Càng về sau, tận mắt chứng kiến một số cao thủ tu vi không kém họ nhảy ra, sau đó từng người chết oan chết uổng. Tận mắt nhìn rất từng kẻ tài cao gan lớn, cược mệnh nhảy ra đoạt bảo đồ, lại lập tức bị những người khác phủ kín, vây đánh, điên cuồng chém giết…
Suy bụng ta ra bụng người, Thập Vương nghĩ đến đây, lập tức cảm thấy một cỗ hàn khí bốc lên từ dưới chân, một đường xông thẳng lên đỉnh đầu.
- Thực đúng là hạo kiếp chưa từng có a!
Sở Giang Vương giật giật lông mày, cơ mặt cũng vô thức run rẩy:
- Có lẽ, trận hạo kiếp này vạn năm cũng khó gặp!
- Coi như trong truyền thuyết, cũng chưa từng thấy trận hạo kiếp nào xuất hiện qua. Bất kể là nhân số tham dự, phạm vi bao trùm, nhân số tử vong, đều có thể nói là cái cổ lăng kim.
- Sau chiến dịch này, e là toàn bộ giang hồ sẽ được bình tĩnh rất nhiều năm a.
- Không sai, số lượng nhất lưu cao thủ ngã xuống cũng phải đến một phần ba, thậm chí còn nhiều hơn nữa.
Thập Vương đều có thể thấy được điểm này, nhưng đối với hiện trạng này, thực sự là hữu tâm vô lực, không thể làm gì.
- Vân công tử mưu tính sâu xa thì ai cũng biết, nhưng cũng không có lợi hại như lời ngươi nói chứ? Ngươi là kẻ người có đầu óc nhất trong huynh đệ chúng ta, cả ngươi cũng tự nhận là xa xa không bằng, chẳng phải chúng ta còn không dám nói chuyện với hắn?!
Tống Đế Vương trào phúng nhìn huynh đệ của mình:
- Ngươi quên Vân Dương là ai a? Trừ thân phận Vân Tôn, hắn còn là Trí Tôn, là Trí Tôn của Cửu Tôn! Ngươi biết hắn làm thế nào để bắt được cơ hội này? Ngọc Đường nhận được bao lợi ích trong sự kiện này? Ngươi căn bản không nghĩ được, còn muốn đánh đồng với người ta, có điều ngươi nói đúng một câu, sau này các ngươi tận lực không nói chuyện với hắn, bằng không hắn bán các ngươi đi rồi, các ngươi vẫn còn ngu ngơ mặc cả cho hắn!
Mấy vị Vương giả còn lại buồn bực:
- Lão Tam, chúng ta đều không thông mình bằng ngươi, nhờ ngươi cẩn thận giải thích một chút, Vân Tôn kia thực sự sắc bén đến vậy sao?
Tống Đế Vương hừ một tiếng, liếc mắt:
- Vẫn là phải nói từ đầu, kỳ thực từ lúc chuyện này diễn ra trong tay Đông Thiên Lãnh, ta đã nói với các ngươi, chuyện này chín thành chín là do Vân Dương bố trí, thao túng, chỉ là lúc đó, ta cũng không nhìn ra được nguyên nhân sâu xa, nhiều lắm là thấy được bảo đồ quan trọng, liền liên tưởng đến bố trí của Vân Dương tuyệt không nhỏ, cho đến hiện tại, mới xem như triệt để hiểu ra.
- Điểm bắt đầu trong bố cục của Vân Dương, chính là mươn tay Đông Thiên Lãnh, lấy cái mác hoàn khố mà ném bảo đồ ra ngoài, lấy khả năng diễn xuất của tứ đại hoàn khố, hoàn thành màn kịch mở màn, càng lấy thân phận người bị hại mà đưa bản thân ra ngoài cuộc. Đây cũng là nguyên nhân mà đám giang hồ đánh tới bể đầu, nhưng tứ đại hoàn khố lại vẫn không việc gì. Trước đó vẫn có câu, lời nói dối tốt nhất là chín thật một giả, thế nhưng bố cục của Vân Dương, người hữu tâm một chút liền có thể xem thấu, thế nhưng ngươi có thể không nhảy vào sao? Đây là bảo đồ truyền thừa của Cửu U Thập Thất Thiếu, chỉ riêng điểm này, ngươi nói có lợi hại không? Nếu là ngươi, ngươi có thể bỏ qua được không?
- Còn lại chính là thời cơ, thời cơ mở cục của Vân Dương thực sự quá tốt, ta không biết các ngươi có cảm thấy hay không? Nếu là trước kia, trận tranh đoạt này đáng phải sớm kết thúc. Những cao thủ đỉnh phong trong truyền thuyết kia chỉ cần xuất hiện một người, trận tranh đoạt này cũng sẽ thuận lợi làm xong, không ai ngu ngốc đi cứng đối cứng với tồn tại tuyệt đối không thể rung chuyển cả!