Ta Là Chí Tôn
Chương 757 : Bảo đồ Nhà ai
Ngày đăng: 09:09 30/04/20
Lúc này, hai tấm bảo đồ đã rơi vào tay Quỷ Kiếm khách Mục Thế Hùng.
Mục Thế Hùng, kiếm khách thành danh ẩn thế từ lâu, người này từng dùng một cây Quỷ Kiếm, quét ngang thiên hạ, quỷ thần khó lường, chưa bao giờ có bất cứ ai biết kiếm của hắn ở đâu, càng không người nào biết kiếm hắn xuất lúc nào, chỉ có thể biết, chỉ cần Quỷ Kiếm vừa ra, tất phải có người biến thành quỷ, chưa từng ngoại lệ, cũng bởi vậy mà được xưng là Quỷ Kiếm khách, uy chấn thiên hạ, có một không hai.
Mãi cho đến khi đệ nhất kiếm khác Quân Mạc Ngôn tìm tới cửa, sau một phen quyết chiến, đánh mấy trăm chiêu mới phân thắng bại, Quỷ kiếm khách thân chịu trọng thương, từ đây rời khỏi giang hồ, nhưng hắn cũng là một trong hai người có thể sống dưới tay Quân Mạc Ngôn.
Một người khác, đương nhiên là Bạch Y Tuyết may mắn đến nhà bà cố ngoại!
Nhưng bây giờ, Quỷ Kiếm khách tái hiện cõi trần, vừa ra tay đã đoạt bảo đồ.
Quỷ Kiếm chi uy không kém hơn năm xưa, không phụ thanh danh trước đó, đám người giang hồ đối mặt với người này, cơ hồ đã tuyệt vọng, không thể làm gì.
Mắt thấy Quỷ Kiếm khách khống chế toàn cục, tùy thời có thể phi thân rời đi, trở thành người thắng cuối cùng…
Trên thực tế, Quỷ Kiếm khách đã làm như thế, chỉ thấy thân pháp như quỷ mị, trong chốt lát đã phiêu đãng ra ngoài trăm dặm, quỷ dị ẩn vào trong một cái sơn cốc, thân hình di động liên tục biến ảo, tuần tự thay đổi mười bảy mười tám hướng, lúc này mới chui vào một mảnh sâm lâm.
Thẳng tới đây, Quỷ Kiếm khách mới thở nhẹ một hơi, tự cảm thấy an toàn đã không còn trở ngại, cúi đầu nhìn bảo đồ, không khỏi cười đắc ý.
Có thứ này, chỉ cần hắn tìm được truyền thừa, lại dốc lòng tu luyện mấy năm, cho dù có lại đối đầu với Quân Mạc Ngôn thì thế nào? Thù này tất báo, lúc đó, thiên hạ đệ nhất kiếm khách, thậm chí là thiên hạ đệ nhất cao thủ, đều là hắn, đều là của Quỷ Kiếm khách Mục Thế Hùng hắn!
Hôm nay dù bỏ cái giá trọng thương, nhưng hết thảy, đều đáng giá!
Đúng lúc này.
Thiên địa dị tượng đột nhiên xuất hiện, nhan sắc vạn vật xung quanh đều phát sinh biến hóa quỷ dị.
Thậm chí bầu trời tử sắc thuần nhiên kia, cũng thay đổi sắc điệu, không còn vẻ sáng sủa như trước.
Hình ảnh quỷ dị như vậy đột nhiên hiện ra trước mắt Quỷ Kiếm khách!
Mục Thế Hùng thấy thế cũng giật mình không nhỏ, nhanh chóng đảo mắt bốn phía, đã thấy minh vụ bay lên, che kín bầu trời, che luôn cả thương khung tử sắc, người kinh lịch giang hồ bao năm như hắn, nào có thể không nhận ra là ai đang đến, kinh ngạc cất tiếng hỏi:
- Sâm La…
- Ta giao bảo đồ cho các ngươi, dừng ta a!
Thế nhưng mười mấy người không hề có ý dừng, động thủ càng thêm quyết liệt.
Mục Thế Hùng nhanh chóng đổi niệm, quyết định thật nhanh, run tay ném bảo đồ ra ngoài, một người nhanh chóng bay ra, tiếp lấy bảo đồ, hỏa diễm lập tức thoáng hiện, thiêu đối không được, đao quang lập tức chớp động, cũng không thể phá hư, xác nhận là bảo đồ da rồng không thể nghi ngờ.
Sau khi xác nhận không sai, lập tức phát một tiếng gầm, đám người hơi giảm thế công lại.
Quỷ Kiếm khách Mục Thế Hùng thở hào hển từng ngụm, hung hăng nói:
- Bảo đồ đã tới tay các ngươi, còn muốn đuổi tận giết tuyệt?
Mười hai người nhìn nhau, bỗng nhiên cười ha ha một tiếng:
- Như ngươi mong muốn, vậy liền đuổi tận giết tuyệt đi!
Lời còn chưa dứt, mười hai người lần nữa xông lên, thế công lần này, còn kịch liệt hơn trước chục lần!
- Vô sỉ… vô sỉ… a…
Đối mặt thế công như thế, Quỷ Kiếm khách đã sớm không thể chịu nổi, kêu thảm một tiếng, một viên đầu lâu bay lên trời, cứ vậy mà hồn đi cửu tuyền.
- Chúng ta đi.
Tần Quảng Vương nói.
Những người khác cũng nhao nhao bức ra, hóa thành một mảnh minh vụ, bỗng nhiên biến mất.
- Bạch Y, về rồi lại nói.
Trong minh vụ truyền đến một câu, bóng người đã biến mất không còn một ai.