Ta Là Chí Tôn
Chương 827 : Lễ vật của Vân Dương
Ngày đăng: 09:10 30/04/20
Lập tức vung ngọc thủ, một tiếng xùy nhỏ vang lên, chân trời chợt hiện lỗ đen.
Lỗ đen không hề nối với hắc ám vô tận, mà là một phong cảnh vô cùng xinh đẹp, thậm chí có thể thấy từ xa xa, có một cái hồ nhỏ thanh tịnh. Sau một khắc, nữ tử áo trắng nắm lấy thân thể mềm mại của Thượng Quan Linh Tú, hai người khẽ đọng, liền bay đến bờ hồ bên kia.
Rõ ràng vẫn có thể thấy nhau, nhưng đã là người của hai thế giới!
Chỉ thấy Mai cô cô lại phất phất tay, lỗ đen nhanh chóng biến mất, trong nháy mắt, không gian lại trở về hình thái ban đầu, không để lại chút dấu vết.
Kế Linh Tê hít một hơi:
- Hóa ra dưới tay đại năng chân chính, muốn từ thế giới này tới một thế giới khác… vậy mà lại đơn giản như thế, hợt hợt tiện tay đã có thể qua…
…
Một thế giới khác.
Nữ tử áo trắng có chút tò mò nhìn Thượng Quan Linh Tú:
- Vi sư có chút tò mò, lễ vật mà người trong lòng ngươi cho ngươi là thứ gì? Lại dám xưng là có lực lượng nhất định, lực lượng trong lời hắn là có ý gì?!
Thượng Quan Linh Tú đỏ mặt, mở nhẫn không gian, nhìn thoáng qua nói:
- Đây là cái gì a, ta hoàn toàn không biết, chưa từng thấy qua… mấy viên tử tinh này rất đẹp, không biết là khoáng thạch gì nữa?!
Mai cô cô ừ một tiếng, kinh ngạc nói:
- Tử tinh, khoáng thạch? Lấy một khối cho ta xem nào.
Thượng Quan Linh Tú lấy ra một khối, lập tức cảm nhận được linh khí nồng nặc đánh tới, lại có chút cảm giác hít thở không thông, không khỏi giật mình, vội vàng vận chuyển tâm pháp, nỗ lực kháng cự, thất thanh nói:
- Đây là cái gì? Sao lại bá đạo như vậy?
- Là cực phẩm Tử Tinh!
- Thứ này, là Thiên Đạo Chi Bảo!
- Chờ chút ta truyền cho ngươi một bộ pháp môn, dùng tinh huyết quán trú lên lá sen, hoàn thành tinh huyết nhận chủ, lá sen này có thể tùy tâm mà biến hóa theo hình thái của ngươi. Đao kiếm tiên nhận, thiên biến vạn hóa, không gì không phá. Tương tự, cũng có thể biến thành quần áo, nếu biến thành quần áo, chẳng những có thể đao thương bất nhập, thủy hỏa bất xâm, càng có thể khiến chư tà tránh gấp, tâm ma khó xâm.
Mai cô cô chậc chậc tán thưởng:
- Vân tiểu tử này thực đúng là cam tâm, ta thực sự phải thay đổi cách nhìn với hắn, phần tâm ý này, tuyệt khó có mấy nam tử có thể làm được, ngươi thực có phúc.
Thượng Quan Linh Tú thẹn thùng, toàn thân ngoài hạnh phúc thì chính là thỏa mãn.
- Ừm?! Không ngờ có lúc ánh mắt ta lại kém thế… Tú nhi, ngươi thấy nên biến nó thành cái gì. Ta nói sư công ngươi giúp ngươi gia trì một chút…
Khẩu khí Mai cô cô bỗng chuyển sang u nhiên.
Thượng Quan Linh Tú hơi bất ngờ, lòng trần đầy kinh ngạc:
- Sư tôn… không phải người nói nó là Thiên Đạo Chi Bảo, có thể tùy tâm biến hóa sao? Nếu chỉ vẻn vẹn có một hình thái, há không phải là uổng phí dị bảo?!
Gương mặt xinh đẹp của Mai cô cô hơi đỏ lên, thì thào nói:
- Vừa rồi vi sư quá mức kinh hỉ, mới không nhìn kỹ lắm. Lá sen này cố nhiên chính là Thiên Đạo Chi Bảo, nhưng chỉ là lá phụ, hắn là một lá trong bản mệnh chí bảo của Vân Dương, cho nên hiệu năng của nó hơi chút hạn chế, không cách nào biến hóa vô hạn, chỉ có thể biến hóa một lần, sau khi biến hóa lần đầu, sau đó sẽ không thể biến hóa nữa, nhưng như vậy đã đủ quý hiếm, bởi vì sau khi biến hóa, hiệu năng không chút giảm bớt, vẫn là bất thế chi bảo, tuyên cổ khó cầu.
Thượng Quan Linh Tú cắn môi, nửa ngày không quyết được.
- Vi sư có ý, biến nó thành một bộ y phục là ổn thỏa nhất.
Mai cô cô có chút than thở, nói:
- Nếu ngươi có một kiện Thiên Đạo bảo y thủ hộ, ngoại trừ khi tu hành có thể làm ít công to, lại không có tâm ma quấy nhiễu, sau này hành đạo thiên hạ, càng là trợ lực lớn lao, chỉ cần không có uy năng lớn hơn Thánh Quân cảnh, tuyệt khó có người có thể làm tổn thương ngươi. Đương nhiên, đây chỉ là đề nghị của cá nhân ta, mỗi người có một duyên phận, Thiên Đạo chi bảo biến thành binh khí, cũng là vô thượng chi khí, không người có thể ngăn cản.
Mai cô cô đề nghị.