Ta Là Chí Tôn

Chương 830 : Tâm nguyện cả đời

Ngày đăng: 09:10 30/04/20


Trên đầu thành, Vân Tiêu Dao cũng năm chặt một chiếc nhẫn, nhìn thân ảnh Vân Dương cùng Kế Linh Tê rời đi càng lúc càng xa, sắc mặt vô cùng phức tạp.



Mãi cho đến khi thân ảnh hai người đã hoàn toàn khuất, Vân Tiêu Dao vẫn còn đang sững sờ.



Gió đêm quét qua, trên đầu thành truyền ra một tiếng thở dài nhẹ nhnangf.



Hắn nhẹ nhàng nắm chặt tay lại, siết chặt chiếc nhẫn trong lòng bàn tay.



- Cả đời ta, quyết không mở chiếc nhẫn này.



Vân Tiêu Dao lẩm bẩm.



Đây là lễ vật mà nhi tử của hắn cho hắn.



Nhưng hắn không muốn biết bên trong có những gì.



Hắn chỉ muốn giữ lại một cách hoàn hảo nhất, giữ lại thật hoàn hảo.







Kế Linh Tê cùng Vân Dương một đường hướng đông, tốc độ không phải quá nhanh, đương nhiên, không quá nhanh này cũng là so với tốc độ cực hạn của bọn hắn, còn so với tốc độ người thường, thực lớn hơn không biết bao nhiêu lần,



Hai người vừa đi, vừa cảm nhận khí cơ.



Đều có một cảm giác rõ tệt: Chỉ cần ta muốn đi, hiện hoàn toàn có thể toàn lực phát động Huyền khí, sau đó, rời khỏi thế giới này, tiến vào Huyền Hoàng giới!



Loại cảm giác này, càng ngày càng rõ ràng, càng lúc càng sáng tỏ.



Hai người không tự chủ mà cùng suy nghĩ.



Nhưng hai người cũng không làm vậy.



Tứ Quý lâu còn chưa diệt!



Trên đường đi, khắp nơi đều có thể nhìn thấy khói bếp lượn lờ, bách tích ven đường, mặt mũi tươi cười, một bộ dạng như triệt để buông lỏng.



Mỗi khi tới gần một sơn trang, đều chỉ thấy mấy đứa nhỏ truy đuổi chơi đùa, ngẫu nhiên còn chạy lên đường lớn.




- Thúc thúc, ngươi có muốn đến uống một chén trà hay không?



Vân Dương cười ha ha một tiếng, xoa đầu bé trai:



- Thúc thúc không khat, ngươi tên là gì?



Đứa nhỏ có chút ngại ngùng:



- Ta gọi là Tam Hổ Tử.



- Ừm, là Tam Hổ Tử…



Vân Dương thú vị cười cười:



- Ta đoán ngươi còn hay ca ca, một người là Đại Hổ Tử, một người là Nhị Hổ Tử, đúng không?



Bé trai lập tức ngạc nhiên nhìn Vân Dương:



- Thúc thúc, sao ngươi biết? Ngươi là thân thích nhà chúng ta sao? Nhưng sao ta lại không biết ngươi nhỉ, trí nhớ của ta khá tốt a!



Kế Linh Tê đứng bên không nhịn được mà hé miệng yêu kiều.



Vân Dương nói:



- Ừm… hai ca ca của ngươi đâu? Sao không đưa ngươi đi chơi?



Đứa nhỏ phấn chấn nói”



- Hai ca ca ta đều đi quân đội làm tướng quân, bọn hắn đều là đại anh hùng, mẹ nói, bọn hắn cùng cha ta đều là đại anh hùng, đại tướng quân! Tết xuân vừa rồi, Hổ Tử còn dâng hương cầu phúc cho bọn hắn a!



Cùng cha.



Dâng hương!



Cầu phúc?!