Ta Là Chí Tôn
Chương 838 : Ngươi có không hiểu, ta cũng có nghi vấn!
Ngày đăng: 09:10 30/04/20
Vân Dương cười nhạt một tiếng:
- Cửu Tôn uống Cửu Tôn trà, một lần đã là quá nhiều. Cho nên sự tồn tại của nông dân trồng trà cũng không cần thiết nữa. Nếu như nông dân trồng trà không còn, vậy cũng không còn ai có thể chế tác Cửu Tôn trà này nữa. Ý tiên sinh là vậy sao?
Hắn bực mình thở dài một hơi:
- Nói ra, người trồng trà này cũng thực phí khổ tâm. Bao năm vất vả, sau khi chủ nhân uống một hợp trà này, đã không còn tác dụng… thực sự bi ai. Tình huống này không khỏi khiến ta nhớ tới người hầu trong các đại hộ… phí sức trâu ngựa đi nịnh nọt, lại không làm chủ nhân vui được. Nhân sinh như vậy, không thể không nói là một loại bi ai.
Niên tiên sinh nhàn nhạt lắc đầu cười một tiếng:
- Giai đoạn thăm dò đã quan, ta không cách nào chọc giận được ngươi.
Vân Dương nói:
- Cũng thế cũng thế, định lực của Niên tiên sinh đủ cao cường, Vân mỗ cũng tận tâm bội phục.
Niên tiên sinh nói:
- Đã như vậy, chúng ta liền đi thẳng vào chính đề đi. Đời này ta đã đi vòng vèo quá nhiều, nhưng thực tâm ta lại thích đi thẳng.
Vân Dương nói:
- Xưa nay ta không thích vòng vèo.
Kế Linh Tê ở bên nghe được mà nghẹn họng nhìn trân trối.
Hai người các ngươi vòng vèo mắng người ta đến khô cả cổ, khiến ta nghe được mà như lọt sương mù, hiện lại trăm miệng một lời nói bản thân không thích vòng vèo…
Độ dày da mặt của các ngươi, thực sự khiến ta bội phục.
Da mặt các ngươi dày đến vậy, trực tiếp lộ ra vá trời cũng được rồi!
Hương trà lượn lờ, hai người đối diện từ xa, trên mặt nở nụ cười, thần thái thanh thản, phong độ nghiễm nhiên.
Nếu không phải Kế Linh Tê biết rõ giữa hai người này có huyền cừu khó mà cứu vãn, cơ hồ đã coi đây là đôi tri kỷ bằng hữu, đang nhàn nhã pha trà tâm sự, nói chuyện trời đất.
- Không sai, ta cũng có mấy vấn đề muốn hỏi Vân Tôn. Mà điều ta tò mò nhất, chính là bí mật trong Cửu Tôn phủ. Còn vấn đề thứ hai, chính là sao ngươi có thể giữ bí mật thân phận đến ngày hôm nay, nếu không phải có Thiên Đạo Xã Tắc môn xuất hiện phá cục, chỉ sợ bổn tọa còn hồn nhiên không biết, chân thân của Vân Tôn đại nhân lại đã sớm hiện, thậm chí còn có không ít quan hệ với người trong bổn lâu.
Hắn nhẹ nhàng cười nói:
- Chính như Vân Tôn đại nhân nói, sau trận chiến hôm nay, hoặc là Tứ Quý lâu diệt, hoặc là Vân Tôn đại nhân an nghỉ. Đến tình trạng này, thực sự không có bí mật gì mà không thể cùng hưởng.
Vân Dương nói:
- Xin lắng tai nghe.
Niên tiên sinh cười lên:
- Xem là Vân Tôn đại nhân muốn nghe ta nói trước.
Vân Dương thản nhiên nói:
- Vì ta hỏi trước, đương nhiên phải đạt được đáp án trước, đó là chuyện nên có a!
Niên tiên sinh cười ha ha, mảy may không cho đó là ngang ngược.
Hắn trầm mặc một chút, tựa như đang cẩn thận sắp xếp mạch suy nghĩ, thật lâu mới nhìn hương trà lượn lờ, chậm rãi mở miệng nói:
- Tứ Quý lâu truyền thừa bao năm tới nay, đây là lần đầu tiên bị người bức tới tình cảnh không phải ngươi chết thì là ta vong như vậy. Tuy nói hết thảy đều là do ta cố ý sắp xếp, nhưng cũng có thể xem như là ý trời đã định, lại hoặc có thể nói, thiên ý, nhân ý sớm đã bắt tay hợp tác.
- Căn nguyên chuyện này, hẳn phải nói từ khởi nguyên truyền thừa của Tứ Quý lâu.
- Trời có Âm Dương, năm có Bốn mùa.
Niên tiên sinh nói:
- Năm ta mười tám tuổi. Chính là một trong ngũ đại đệ tử của chưởng môn Tứ Quý lâu.
Vân Dương thầm nghĩ: Tứ Quý lâu này thực đúng là đặc biệt… đệ tử của chưởng môn, lại có tới năm người!