Ta Là Chí Tôn

Chương 846 : Quyết chiến Thiên Huyền nhai (1)

Ngày đăng: 09:10 30/04/20


Trong sơn lâm mở tối, truyền đến một tiếng thở dài.



Lại mấy bóng người màu vàng phiêu nhiên bay đến, chuyển sáu bộ hài cố dưới đất vào trong Cửu Tôn miếu, an trí thích đáng.



Sau đó, đám người mới từ trong miếu bước ra, lãnh đạm cười cười:



- Vân Tôn đại nhân không hổ là Trí Tôn, quả là trí kế vô song, đao trên tay kia cũng không tầm thường, trợ lực rất lớn.



Nói gần nói xa, để là đang chỉ trích Vân Dương mượn binh khí mới chém được bảy người, thậm chí, còn muốn khích Vân Dương, mong Vân Dương thiếu niên đắc chí, vừa đại thắng sẽ có thể bỏ lợi khí mà không cần!



Lại nghe Vân Dương thản nhiên nói:



- Lần ước chiến này là do ta khởi xướng, giờ lại đối măt với cục diện vây công, sao ta có thể không có chuẩn bị, có lợi khí chính là số phận của ta, các hạ nói như thế, chẳng nhẽ đang chất vấn quý lâu chủ không công bằng?



Vân Dương đáp lại, dùng dĩ tử chi mâu công tử chi thuẫn, ngươi nói ta dùng lợi khí thủ thắng, hòng dao động tâm cảnh ta, ta liền nói chủ công ngươi vây công, loạn đạo tâm ngươi, xem ai không duy trì nổi trước!



Người kia lạnh lùng nói:



- Vân Tôn cần gì nói bừa, chuyện sinh tử với chúng ta đã sớm phai nhạt. Có điều nợ máu trước mắt, lại cần đòi lại.



Vân Dương mỉa mai nói:



- Tốt cho một câu nợ máu trước mắt, lại cần đòi lại, hiện ta chính là đang làm chuyện mà ngươi nói kia.



- Chỉ tiếc Vân Tôn đại nhân cũng chỉ có thể may mắn như vậy một lần thôi. Hy vọng đại nhân còn có may mắn khác, nếu không tiếp đó chính là tai tinh xuất hiện, máu đổ năm bước.




Mà lấy Kế Linh Tê làm dầu, hai người dần tiến lên, kế sách chủ động dần hoàn thiện., có lẽ Tứ Quý lâu có thể nhận ra tu vi Kế Linh Tê không tầm thường, thậm chí còn trên cả Vân Dương, nhưng cũng không thể biết, át chủ bài lớn nhất của nàng lại là hồng quang hộ thân!



Dù sao đối với Kế Linh Tê mà nói, không sợ đánh không lại đối phương, chỉ sợ đối phương không đánh!



Ngay khi hai người vừa bước vào một mảnh bụi cỏ rậm rạp, mặt đất đột nhiên sụp xuống!



Biến hóa đột ngột dị thường, phạm vi sụp xuống càng có tới mười trượng!



Theo biến cố đột nhiên đến, từ bốn phương tám hướng lập tức xuất hiện hai đạo kiếm quang, như thiên lôi thiểm điện mà tới, vô thanh vô tức!



Hết thảy, tựa như một bản kịch câm, phát sinh trong một khung cảnh hoàn toàn tối!



Toàn bộ quá trình, không vang một tiếng động, chỉ có sát cơ tử ý tràn đầy!



Hai người Vân Dương đã sớm đề phòng, biến cố vừa hiện lập tức bay lên.



Nhưng cái hành động bay lên này, lại tựa như ngòi nổi dẫn động công kích, từ bốn phương, tám đạo lãnh mang lại đồng thời đánh tới, thời cơ nhịp nhàng ăn khớp như đã diễn cả trăm lần, hiển nhiên hai người đã sớm dự phán hành động của Vân Dương, sớm đã định ra sát chiêu tiếp đó.



Thế nhưng hai người Vân Dương đối mặt với công kích từ bốn phía, lại không chút bối rối, thế bay không ngừng, một trái một phải, thuận thế đập ra, cũng vô thanh vô tức, tựa như quỷ mỵ!



Vân Dương yên lặng phản kích, một chiêu Huyết Hà Đảo Huyền hủy sái mà ra, tựa như đao quang treo lơ lửng trên trời đã sớm ngăn trở tất cả kình khí duệ mang, phát ra tiếng đinh đinh nhỏ vụn, trong nháy mắt giằng co, Đao Hạ Luân Hồi tiếp đó đã toàn lực phát động!



Đao quang đại thịnh, đao phong cũng tùy thao mà đại tác, khiến cho trong sương trắng nồng đậm, lại xuất hiện một đường đen mờ, chỉ có điều, hai bên con đường đen kia chất đầu bạch cốt khô lâu, trên bạch cốt còn có từng đóa hoa đen nhánh tô điểm, nở rộ khắp con đường, một đường kéo tới phương xa không điểm, cảm giác u minh tĩnh mịch tràn khắp nơi.