Ta Là Chí Tôn

Chương 855 : Quyết chiến Thiên Huyền nhai (10)

Ngày đăng: 09:10 30/04/20


Ngay khi mọi người nói chuyện, mấy bóng người lăn tới như cầu tuyết, tiếng thở dốc dày nặng cho dù cách đến vài chục trượng cũng có thể nghe được rõ ràng.



- Hô hô…



Hạ Thiên sứ giả ngã nhào từ trên cắm xuống, cái trán đập bịch một cái lên tảng đá lớn, cái gọi là phong phạm cao thủ quét sạch không còn lại chút gì, có điều đầu của hắn đương nhiên cứng hơn tảng đá, đập một cái, tảng đá lập tức chia năm xẻ bảy.



Cơ quắp nằm trên đất, không chút nhúc nhích.



Chỉ nghe tiếng thở hào hển nói:



- Ây… khụ khụ… hô hô… mệt chết… đợt tiếp theo…



Nói xong, thế mà bắt đầu sùi bọt mép, tơ máu cũng trào ra. Rất hiển nhiên, không chỉ là mệt mỏi không thôi, lao lực quá sức còn tạo thành nội thương.



Hoạt động cường độ cao trong thời gian dài như vậy, thực sự là Thần Tiên cũng khó mà tiếp nhận.



Niên tiên sinh bỗng nhiên đứng lên:



- Ai còn có thể chống đỡ, theo ta lên, kiên trì tới cùng chính là thắng lợi!



Mang theo tám chín người nhũn như chi chi, thở hổn hển xông tới, thế công vẫn không suy.



- Vân… Vân Dương…



Sắc mặt Kế Linh Tê tím lại, thở dốc từng ngụm:



- Thực là khó chịu, ta sắp… sắp không chịu nổi…



Dù tình huống Vân Dương dù còn kém hơn Kế Linh Tê một chút, nhưng cũng không thể không lạc quan, kéo tay Kế Linh Tê:



- Không có việc gì không có việc gì, chúng ta kiên trì thêm một chút nữa… hiện tại, hai bên chỉ còn so đấu ý chí, ai không nhịn được trước, người đó là bên thua, một khi từ bỏ, tất cả đều bại.



Hai người vừa nói chuyện, sinh mệnh chi khí từ trong không gian thần thức truyền qua.



Kế Linh Tê được sinh mệnh chi khí trợ giúp, lập tức cảm thấy toàn thân trên dưới nhẹ nhõm thư giãn, thế nhưng ngoài miệng vẫn thở không ra hơi:
Rõ ràng gia hỏa này đang lừa gạt người ta!



Thực khó cho tên xấu xa này, lại có thể giả vờ giống đến vậy.







Dấu hiệu nổ mạnh hết đà của Vân Dương ngày càng rõ rệt, nhìn thấy như vậy, Tứ Quý lâu tự nhiên vui mừng khôn xiết, mặc dù bọn hắn cũng đã đến biên giới sụp đổ, thế nhưng thắng lợi đã ở trước mắt, vô luận thế nào cũng có thể kiên trì thêm một lúc nữa a!



Có điều kiên trì một lúc thì không sao…



Nhưng kiên trì một lần, lại một lần… lại kiên trì thêm một lần…



Đối phương vẫn duy trì cái vẻ như sắp chết, nhưng vẫn chưa hề ngã xuống…



Dường như sau một khắc có thể mệt đến tắc thở, nhưng thủy chung không ngã xuống, từ đầu đến giờ, vẫn cứ duy trì một hơi tàn!



Cái thảm trạng này, sinh sinh kiên trì đến khi Tứ Quý lâu thay ca tới ba lần!



Hơn nữa, vẫn còn đang tiếp tục kiên trì!



Nếu người thứ ba nhìn thấy cảnh này, nhất định sẽ hiểu, trong này có điều quỷ dị!



Khi đám Tứ Quý lâu mệt đến thở cũng đều tốn sức, thậm chí mười mấy người đã mệt đến nằm bệt xuống đất run lẩy bẩy, miệng sùi bọt mép, trong bọt mép còn có tia máu như có như không xuất hiện.



Ngoại trừ mệt mỏi, cơ bản mỗi người đều mang theo tổn thương nặng nhẹ khác nhau.



Đó là kết quả mà khi bọn hắn chạy tới đánh lén, bị Vân Dương phản công lưu lại.



Mặc dù đến hiện tại, hai mươi siêu cấp cao thủ của Tứ Quý lâu chưa tổn thất một ai, nhưng bọn hắn đều thầm biết rõ, hai bên đã đều đi đến biên giới tử quan, thậm chí có người đã bắt đầu xuất hiện tâm ma ảo giác, đảo loạn tâm cảnh vốn vững chắc của bản thân.



Độ mệt mỏi này, thực sự đã siêu việt cực hạn.



Nếu giờ có ai đổ xuống không dậy nổi, những người còn lại cũng sẽ không có bao nhiêu cảm giác ngoài ý muốn.