Ta Là Chí Tôn

Chương 86 : Uy hiếp trong yên lặng!

Ngày đăng: 08:59 30/04/20


Khi Vân Dương làm dùng thân phận Cửu Tôn để can thiệp chiến tranh, hắn đơn thuần chỉ nghĩ đó là trách nhiệm của hắn, là trách nhiệm mà hắn thay các huynh đệ gánh vác.



Bảo vệ quốc gia, bảo vệ dân chúng, khiến cho quốc gia dân chúng không phải chịu nỗi khổ chiến tranh.



Nhưng, mãi cho đến khi nhận được thiếp mời của Vân Túy Nguyệt, Vân Dương rốt cục cảm thấy hối hận.



Hắn làm như thế, không khác nào biểu lộ với thiên hạ rằng: Hỏa Tôn còn sống.



Cũng chính là hắn tự tay giao cho Vân Túy Nguyệt một cái mộng tưởng mãi không thể thực hiện được! Càng là cho nàng một cái hy vọng khiến nàng tuyệt vọng!



Đối với Vân Túy Nguyệt mà nói, chuyện này thực sự vô cùng tàn nhân.



Thậm chí so với việc nói thẳng rằng Hỏa Tôn đã hy sinh còn càng thêm tàn nhẫn.



Nếu lúc trước, có lẽ Vân Túy Nguyệt còn có thể từ bỏ hy vọng, quên đi phần tình cảm đối với Hỏa Tôn, có khả năng lần nữa tìm được hạnh phúc. Nhưng sau chuyện này…



Rốt cục không còn bất kỳ khả năng nào nữa!



Bới trong lòng Vân Túy Nguyệt, cũng như trong lòng toàn bộ con dân Ngọc Đường: Hỏa Tôn, không chết!



Nếu không chết, sao Vân Túy Nguyệt có thể quên đi hắn? Làm sao có thể bắt đầu lại từ đầu? Nàng sẽ ngày ngày sống trong lo lắng chờ đợi, càng ngày càng rơi vào bể tình chờ đợi vô vọng…



Đến lúc này, nhìn thấy biểu hiện của Vân Túy Nguyệt, Vân Dương càng nhận thức triệt để việc này,



Nàng, vui đến điên rồi.



- Tiểu đệ!



Hai mắt Vân Túy Nguyệt chớp lóe:



- Hắn ở đâu? Hắn ở đâu? Nói cho ta biết! Van ngươi!



Vân Dương vô lực nhìn nàng.



- Cầu ngươi nói cho ta biết đi!



Vân Túy Nguyệt lo lắng nói:



- Hắn, đã xuất hiện… hắn đã không còn trốn tránh… ngươi còn không nói cho ta sao?



Vân Dương vô lực nhìn nàng, chỉ có thể máy móc nói:



- Ta không biết…



Vân Túy Nguyệt thất vọng lảo đảo lui hai bước, con mắt cuồng nhiệt nhìn Vân Dương từ từ trở nên tỉnh táo. Tựa như một chùm hỏa diễm đang thiêu đốt, từ từ bé dần lại, mãi cho đến khi trở thành một tảng băng.



- Ngươi… rốt cục có phải huynh đệ của Hỏa hay không?



Vân Túy Nguyệt dùng ánh mắt sắc bén lạnh lùng nhìn Vân Dương:



- Ngươi nghe được tin tức bọn hắn còn sống, nghe được tin tức bọn hắn còn đang chiến đấu, vậy mà ngươi tuyệt không kích động?



Vân Dương thở một hơi thật dài.



- Nguyệt tỷ, ta hỏi ngươi một câu, có được hay không?



Vân Dương nói.
Thu Vân Sơn? Muốn Vân Túy Nguyệt là thiếp thất của hắn?!



Thật to gan!



Tâm niệm vừa động, Cửu Thiên lệnh lại truyền ra ngoài:



“Những ai đến làm thuyết khách?”



Lần này lại càng nhanh.



Tin tức xoát một cái liền truyền tới. Thậm chí Vân Dương còn không kịp suy nghĩ. Hiển nhiên, bên kia sớm biết tính tình vị lão đại của mình, sớm chuẩn bị xong những gì Vân Dương có thể cần đến.



“Phụ tá Thủy Nguyệt Hàn của Phủ thái tử? Chu Tử Chính, con rể Quân bộ Lãnh Đao Ngâm lão nguyên soái? Đại chưởng quỹ Phó Quan Sơn của Vạn Bảo lâu chi nhánh Thiên Đường? Còn có...”



Nhìn thấy danh tự cuối cùng, Vân Dương cảm thấy vô cùng bất ngờ cùng chấn động: “Đinh lão phu nhân nhà Thu Kiếm Hàn lão nguyên soái?!”



- Rốt cục chuyện chết tiệt gì xảy ra vậy!



Vân Dương chỉ cảm thấy một trận đè nén, ngọn lửa phẫn nộ trong lòng cơ hồ có thể nung đỏ cả cái Thiên Đường thành này.



Thi cốt Ngũ ca còn chưa lạnh, người trong lòng hắn vậy mà chịu bức bách như thế!



Vậy mà có cả người nhà của hai vị đại lão quân đội tham gia!



Người Phủ thái tử vậy mà cũng nhúng ay? Còn có một cái đại chưởng quỹ của Vạn Bảo lâu, một trong những thế lực thần bí có hạng trên giang hồ.



Lửa giận của Vân Dương bốc lên vạn trượng!



“Nếu ngươi thành tâm theo đuổi, hứa lấy vị trí chính thê, lúc đó coi nhưng Nguyệt tỷ vô ý, chỉ cần ngươi không dùng thủ đoạn hèn hạ, dù trong lòng ta không thoải mái, nhưng cũng không can thiệp”



Dù sao Ngũ ca đã không còn… chẳng nhẽ hắn còn muốn một vị tuyệt thế hồng nhan cả đời đau khổ hay sao?



Nhưng hiện tại, rõ là tên này muốn lấy thế ép người.



Mặc dù vị Thu công tử này không có làm chuyện gì bất thường, nhưng Vân Dương rất rõ thủ đoạn ở trong đó: mời những người này đến tạo áp lực, ta cũng không khi dễ ngươi. Nhưng chính ngươi suy nghĩ một chút, nếu đắc tội những người này, ngươi còn có thể làm ăn ở cái Thiên Đường thành này sao?



Người không nể mặt những người này? Hậu quả sẽ như thế nào? Thanh Vân phường sẽ như thế nào? Tỷ muội của ngươi sẽ như thế nào?



Đầy là những uy hiếp trong yên lặng! Uy hiếp không nói trực tiếp!



Dưới uy hiếp như vậy, người có thể đỡ được, thiên hạ không có mấy người.



Tròng mắt Vân Dương cơ hồ muốn bắn ra lửa, chuyện này đã thực chạm đến ranh giới cuối cùng trong lòng hắn, khiến hắn hận lây cả Lão nguyên soái.



Nếu ngươi không biết rõ tình hình, hiện tại liền giải quyết cho ta.



Nếu ngươi đã biết rõ mọi chuyện, đừng trách ta náo đến long trời lở đất!



---------------



Phóng tác: xonevictory



-------



Phóng tác: xonevictory