Ta Là Chí Tôn

Chương 888 : Thiên kiếp (Kết thúc Thiên Huyền đại lục)

Ngày đăng: 09:11 30/04/20


Trong lúc nhất thời, hai người động thời toàn lực vận thần công, hai cỗ khí tức vốn bị kiềm chế lâu ngày lập tức phóng lên tận trời.



Từng đợt ánh sáng nhũ bạch dật tán từ thân thể hai người.



Phạm vi mấy chục trượng, như biến thành một mảnh mộng ảo, vô hạn mỹ lệ.



Hai cỗ khí thế cường đại xông thẳng lên không trung, cường thế xuyên phá vân tiêu, áp đảo hoàn vũ.



Giờ khắc này, hiển nhiên đang triệu hoán thứ gì đó…



Mây trắng từ từ biến mất, vạn dặm trời quang.



Nhưng mà khoảng không sáng sủa này chỉ duy trì trong thời gian cực kỳ ngắn ngủi.



Sau một cái nháy mắt, mây đen từ khắp nơi như vạn mã bôn đằng lao tới, không trung dần vang những tiến lôi bạo ngột ngạt.



Thiên uy mênh mông bao phủ lấy toàn bộ Thiên Huyền đại lục, không đâu không nghe thấy.



Giờ khắc này, toàn bộ sinh linh trên địa lục cùng kinh hãi ngẩng đầu nhìn lên trời.



Cảnh tượng như tận thế giáng xuống, có thể nói là cổ kim hiếm thấy.



Mây đen vần vũ, từ tận chân trời, kéo tới trên đỉnh đàu chỉ trong nháy mắt!



Phải biết, khoảng cách này phải dùng vạn dặm làm hàng đơn vị, tuyệt không phải ngắn ngủi có thể xong.



Thế nhưng tốc độ mây đen kéo tới lại thực sự nhanh như vậy, cho dù Vân Dương hóa thân vân tướng, dùng tốc độ cao nhất để di chuyển cũng không thể nhanh được như thế!



Mây đen bốn phía, tựa như đội quân có kỷ luật nghiêm minh nhất đang được triệu tập.



Chỉ trong nháy mắt, đã hội tụ giữa không trung, từ khi tinh không vạn lý, đến khi mây đen dày đến mức không nhìn thấy năm ngón tay, trước sau cũng chỉ có mấy chục hơi thở!



Đầu nay tới nay, chuyện như thế đã diễn ra vài lần, thế nhưng quy mô thanh thế lớn như lần này, lại thực chưa từng có.



Đỉnh Thất Tinh sơn.



Cuồng phòng gào thét quét qua, vố số đại thụ cắm rễ sâu trong núi cũng bị nhổ bật gốc, phiên diêu rung chuyển, không biết bị thổi đi đâu.



Vân Dương cùng Kế Linh Tê đứng thẳng trên đỉnh, sừng sững bất động, hai mắt sáng lấp lánh.



Huyền Hoàng giới!



Chúng ta đến đây!



Mãi cho đến hôm nay, Huyền Hoàng giới vẫn luôn là tồn tại thần bí khó lường với tu giả Thiên Huyền đại lục, rất ít truyền thuyết về Huyền Hoàng giới lưu lại ở đại lục này. Mà hiện tại, thế giới thần bí này, sắp mở cửa với hai người, để hai người tự mình trải nghiệm.



Mây đen càng lúc càng dày, sấp chớp bắt đầu thỏa thích tàn phá không trung, khí tướng sâm nhiên.




Mùa xuân năm tới, Tây tuyến Đại Nguyên soái Vương Vân Chú suất quân đánh tới tòa đại thành cuối cùng của Tử U, Tử U đế quốc triệt để bị bình định, biến thành bụi bặm trong lịch sử, toàn bộ Tử U đế quốc nhập vào bản đồ Ngọc Đường.



Mùa hè, Thiết Tranh đem ba mươi vạn binh mã, đánh vào Thiên Tứ đô thành, Thiên Tứ diệt.



Vẻn vẹn chỉ thêm một tháng, Đại Nguyên ở phương nam cũng diệt.



Phq cùng Vân Tiêu Dao ác chiến Đông Huyền, mãi cho đến khi trời bắt đầu hạ tuyết, Đông Huyền mới bắt đầu lộ rõ vẻ suy tàn, quốc chủ Đông Huyền tự mình ngự giá thân chinh, tự thân tới chiến trận, lại vẫn không thể vãn hồi bại cục, tháng ba năm sau, Đông Huyền quốc chủ băng hà trong quân, Đông Huyền liền diệt.



Mong đợi minh chủ Đông Huyền thống nhất thiên hạ mấy chục năm trời của Hàn Sơn Hà, từ hôm nay chính thức thành không tưởng!



Sau đó Vân Tiêu Dao suất lĩnh đại quân, cùng Thiết Tranh chia làm hai đường, giết vào thảo nguyên.



Ngọc Đường quân lâm thiên hạ.



Mấy đứa nhỏ được Vân Dương chỉ điểm, sau đó đều lập được đại công, trở thành người có quyền cao chức trọng, cống hiến không nhỏ cho phồn vinh của Ngọc Đường. Hàng năm, đến ngày mà Vân Tôn quyết chiến Thiên Huyền nhai, mấy người đều tụ lại một chỗ, uống rượu tưởng nhớ.



Bảo Nhi, ừm, hoàng thái tôn Ngọc Càn Khôn, cùng mấy đứa nhỏ Thượng Quan gia cùng nhau lớn lên, bất kể ai làm đến vị trí nào, hàng năm đều bỏ ra một ngày chạy đến Vân phủ, tụ tập một bữa, quậy phá một trận.



Ngày này, không có Quân Thần, chỉ có huynh đệ.



Hoàng đế Bệ hạ cùng mấy người Thu Kiếm Hàn, cũng không hề quên Vân Tôn đại nhân từng lập công lao hãn mã, đặt vững căn cơ cho Ngọc Đường thống nhất thiên hạ.



- Ghi chép tỉ mỉ lại!



- Tất cả những chuyện của Vân Tôn, không cần tỵ húy, hết thảy viết cẩn thận rõ ràng.



- Chiếu cáo thiên hạ.



- Vân Tôn đạp phong vân mà đến, cuối cùng cũng đạp phong vân mà đi.



- Triệu tập sĩ tử khắp thiên hạ, viết sách lập truyền cho Vân Tôn đại nhân, lưu truyền hậu thế.



Phong Vân, liền trở thành đại danh từ cho Thiên Mệnh chi chủ.



Từ đó về sau, phàm là có kẻ nào tự nhận là Thiên Mệnh chi chủ, đều sẽ phải nhận lấy một câu trào phúng.



- Muốn xưng Thiên Mệnh chi chủ, phải xem Phong Vân có tới hay không!







Chuyện ở Thiên Huyền đại lục, Vân Dương đã buông hết toàn bộ.



Mà giờ khắc này, chuyện thứ nhất mà hắn gặp phải ở Huyền Hoàng giới… lại khiến hắn rối loạn không thôi.



Ta, ta thấy cái gì vậy?