Ta Là Chí Tôn
Chương 887 : Thiết cầu kỳ quái
Ngày đăng: 09:11 30/04/20
Vân Dương xuất thần thở dài, lập tức vận dụng Cửu Thiên lệnh, để Thủy Vô Âm đưa tin cho đám người tứ đại công tử, Phương Mặc Phi, Bạch Y Tuyết, Lão Mai thậm chí Vân Tiêu Dao, nơi đây thực sự thích hợp để bọn hắn tu luyện tinh tiến.
Thông báo cho hết thảy những người quen, Vân Dương mơi yên lòng lại.
Lại nghỉ ngơi mấy ngày, rốt cục cảm thấy khôi phục tới trạng thái thần hoàn khí túc, đầy máu phục sinh.
- Đi thôi?
- Được!
Trong mấy ngày tu dưỡng này, tu vi tạo nghệ của hai người đều được đẩy lên trạng thái đỉnh phong nhất, lại hoặc có thể nói, chính là cực hạn mà thế giới này có thể gánh chịu, miễn cưỡng đột phá, sẽ dẫn tới bị thiên địa bài xích.
Tương đói mà nói, giờ bọn hắn chỉ cần động niệm một cái, lập tức có thể dẫn động thiên tượng.
Vô luận tính từ mặt nào, hai người đã không thích hợp ở lại Thiên Huyền đại lục này nữa, có thể nói, tu vi hai người đã sớm vượt qua thế giới này, chỉ là đang tận lực kiềm chết, hiện tại đã kiềm chế đến mức khó thể kiềm chế thêm mà thôi.
- Đến Huyền Hoàng giới, nếu còn có thể cùng nhau không tách ra, như vậy thì không có gì cần nói, nhưng nếu chẳng may phải tách ra…
Vân Dương căn dặn:
- Nhất định phải nhớ kỹ lời ta dặn, mọi chuyện đều phải cẩn thận, nghĩ trước làm sau.
- Ta nhớ kỹ, nhất định sẽ cẩn thận!
Kế Linh Tê như cảm giác được gì đó, vô thức cúi đầu, một hồi lâu cũng không mở miệng nói chuyện.
Trong lòng đang nghĩ một chuyện, trong lúc nhất thời cứ thế xuất thần, đứng yên tại chỗ.
Vân Dương không rõ nha đầu này đang suy nghĩ viển vông cái gì, vẻ mặt kỳ quái nhưng không dám nói.
- Hôn… hôn ta.
Kế Linh Tê nhớ tới lúc Thượng Quan Linh Tú đi, cũng từng nói với Vân Dương như vậy, giờ lập tức có chút khát vọng chờ mong, không nhịn được mà lẩm bẩm thật nhỏ.
- Cái gì?
Câu nói này, nàng nói cực mơ hồ, thanh âm lại thấp, lại còn đột ngột, Vân Dương nhất thời không nghe rõ, bản năng truy vấn lại.
Kế Linh Tê lập tức tức giận, giận dữ nói:
Nghĩ như vậy, Vân Dương thầm buông lỏng, không nghĩ sốt ruột nhất thời!
…
Ba ngày sau.
Hai người đứng trên đỉnh núi.
- Ngươi chuẩn bị xong chưa?
- Được rồi, còn ngươi
- Ta cũng đã chuẩn bị xong.
Lời vừa dứt, hai người cùng nhau trầm mặc.
- Ngươi thực sự không muốn quay lại nhìn một cái?
- … không trở về, gặp nhau chẳng bằng không thấy.
- Thiên hạ thống nhất, cơ hồ chính là toàn bộ tâm huyết của ngươi, ta vốn cho rằng, ngươi sẽ chờ đến ngày thống nhất rồi mới rời đi.
- … mục tiêu của ta, hiện đã không phải là thống nhất thiên hạ nữa…
- Vậy là cái gì?
- Mục tiêu của ta… là để các huynh đệ đều sống lại, đây mới là tâm nguyện của ta, chưa bao giờ thay đổi.
“…”
- Trong thời gian này, có rất nhiều bí ẩn chưa có lời đáp. Hy vọng khi chúng ta đến Huyền Hoàng giới, có thể mở ra toàn bộ, khám phá con đường phía trước.
- Ừm.
- Đi thôi?
- Được.