Ta Là Chí Tôn
Chương 90 : Chân tướng
Ngày đăng: 08:59 30/04/20
- Chuyện đến cùng là như thế nào?
Vân Dương bát quái hỏi:
- Ta nhớ rõ… không phải Vân Túy Nguyệt là đại tỷ Thanh Vân phường a? Sao…
- Ngươi có điều không biết.
Đông Thiên Lãnh dương dương đắc ý, lại mang theo một bộ làm bộ làm tịch nói:
- Trong đó có bí mật! Có vấn đề a!
Hắn liếc mắt nhìn Vân Dương, trên mặt như viết rõ mấy chữ: muốn nghe a? Muốn nghe liền mau cầu ta a…
Hắn thích nhất là nói nửa câu dử mồi để nhử người tò mò, ha ha…
- Buồn ngủ quá.
Trong chốc lát, Vân Dương lại lộ ra vẻ mặt ủ rũ:
- Đột nhiên ta muốn đi ngủ….
- …
Đông Thiên Lãnh nghẹn họng nhìn trân trối.
“đại ca, sao ngài sao không xuất bài theo lẽ thường a?”
- Ngươi đi đi…
Vân Dương nằm nhoài trên ghế, con mắt nhắm dần lại:
- Nhớ kỹ, sau này mà có chuyện….
- Ta không đi.
Đông Thiên Lãnh khóc không ra nước mắt.
“lão đại ngài cũng quá nhỏ nhen a, ta chỉ đùa một chút, ngài liền tức giận.”
- Ta nói cho ngài nghe a lão đại…
- Không nghe.
Vân Dương ngáp ngắn ngáp dài:
- Oa, ta rất buồn ngủ… ngươi đi đi, sau này không cần tới đây nữa, ta không biết ngươi…
- Lão đại!
Đông Thiên Lãnh làm bộ khổ cực quỳ xuống:
Nhưng vấn đề trong đó, cũng đã rất rõ ràng.
Từ trong lời kể của Đông Thiên Lãnh, Vân Dương lọc kỹ được hai người.
Một cái là gia hỏa có giọng vịt đực, đi đường khép nép, có thể là một tên thái giám. Một tên họ Mễ, được xưng là Mễ chưởng quỹ.
Hai người kia nhất điinh là thành viên trọng yếu trong kế hoạch này.
Cộng với tên phụ tá phủ thái tử thủy nguyệt hàn, cùng với chưởng quỹ vạn bảo lâu phó nguyên sơn… hiện tại mục tiêu của Vân Dương hắn, ít nhất đã có bốn người!
Chi tiết về giọng vịt đực với tướng mạo tên họ Mễ kia, hiện tại hắn có thể hỏi Đông Thiên Lãnh, nhưng nếu vậy… cũng không phù hợp lắm.
Nhãn châu Vân Dương xoay động, lập tức tức giận không vui:
- Không cần nói nữa, xam như ta đã hiểu thấu, Đông Thiên Lãnh, ngươi mở miệng một tiếng lão đại, ngậm miệng lại kêu thần tượng… thế mà mời người khác đi Thanh Vân phường uống rượu chơi đùa, vậy mà không mời ta?!
Đông Thiên Lãnh đang nói chuyện hứng khởi, bọt nước bắn tứ tung, đột nhiên thấy Vân Dương sầm mặt, lập tức sững sờ:
- Lão đại, ngươi cũng muốn đi?
Vân Dương trợn mắt một cái:
- Ta không đi! Không có ai mời ta, ta đi làm cái gì?
- Ta mời! Ta mời ngài! Thành tâm thành ý mời ngài!
Đông Thiên Lãnh vỗ vô ngực:
- Hay là hiện tại chúng ta đi luôn?
- Đã chậm…
Vân Dương uể oải nói:
- Trước hết mời người khác, sau đó ta nhắc mời mời ta, mặt mũi này ta gánh không nổi a… ngươi đi đi.
Lần này Đông Thiên Lãnh vô cùng thống khoái quỳ xuống:
- Là tiểu đệ sai, lão đại, van ngươi, để ta mời ngươi một bữa đi. Nếu ngươi không đi, ta sẽ không đứng dậy a!
Vân Dương tức sạm mặt: con hàng này thế mà có thể tổng kết ra kinh nghiệm đối phó ta?
…
---------
Phóng tác: xonevictory
---------