Ta Là Chí Tôn

Chương 901 : Cơ hội xa vời

Ngày đăng: 09:11 30/04/20


Vân Dương không nói xen vào, chậm rãi đợi tiểu mập mạp nói tiếp đoạn sau, hiển nhiên đang rất mong chờ câu chuyện liên quan tới khởi nguồn của Thiên Vận Kỳ.



- Người xưa kể lại, Thiên Vận Kỳ cũng có định số. Lúc đó khi Thiên Vận Kỳ hiện thế tổng cộng có 9999 cây lưu truyền trên thế gian!



- Mà bất luận lúc nào, tổng số Thiên Vận Kỳ cũng không thay đổi, bất luận thiên tai nhân họa, hữu tâm hay vô tình đều không thể làm tổn hại thiên vận kỳ trên thực chất.



- Kéo dài đến ngày nay, tất cả các Thiên Vận Kỳ đều đã có kỳ chủ, người chưởng kỳ sẽ tuyệt đối không chủ động từ bỏ nó, về sau muốn có chỉ còn cách cướp đoạt!



Tiểu mập mạp ngưng thần suy nghĩ nửa ngày, lại trầm ngâm mất nửa ngày nữa mới nói:



- Thiên Vận Kỳ trong mắt ta, thật ra giống như… ừm, giống như là… Một loại che chở của chức quan trong thế tục hồng trần được hiển hóa. Ngươi ở cấp bậc nào sẽ có đãi ngộ đó, ngươi không đạt tới vị trí đó đương nhiên không được đãi ngộ như vậy. Nói cụ thể hơn thì… Giống như huyện lệnh thất phẩm cùng thứ sử một châu trong truyền thuyết vậy… Giữa hai người này chắc chắn cũng có chênh lệch lớn về bổng lộc chứ? Quyền lực cũng là một trời một vực! Phạm vi quản lý của hai bên cũng như trời với đất? Thái độ của người thứ ba đối với họ cũng sẽ có khác biệt khá nhiều…



- Ngươi cứ nói thẳng khác biệt chỗ nào là được rồi!



Vân Dương tức tới xạm cả mặt, mẹ nó, cái này cũng cần ngươi nói? Anh đây đi từ chính kiểu thế giới đó lên đây!



- Có cái làm ví dụ so sánh dễ tưởng tượng hơn.



Tiền Đa Đa nói:



- Một người từ một kẻ hai bàn tay trắng làm lên huyện lệnh, như vậy lúc đó trước tiên cần học tập tri thức, rèn luyện, thi cử, được kẻ thượng vị tán thành, sau đó mới là tiếp nhận bổ nhiệm cầm quyền vân vân. Thế nhưng quan chức chỉ có chừng đó, ngươi đến nhậm chức thì huyện lệnh trước kia ra sao? Hoặc từ nhiệm, hoặc cách chức, hoặc bị xét xử theo pháp luật, thậm chí bị giết. Tất cả chỉ dựa theo kết quả đánh cờ cuối cùng giữa ngươi và hắn, chỉ vậy thôi!



Vân Dương thản nhiên nói:



- Chưa chắc đã phải cực đoan như vậy, người bị thay thế còn có thể rời đi do thăng chức mà?



Tiểu mập mạp trợn tròn hai mắt, cuối cùng đành chán nản nói:




Vân Dương chỉ nghe tóm tắt như vậy cũng lập tức minh bạch hung hiểm trong đó.



Toàn bộ Huyền Hoàng giới chỉ có 9999 cấy Thiên Vận Kỳ.



Mà so với bốn cấp cao như tử, kim, bạc, xanh. Môn phái tán tu thậm chí không dám hy vọng xa vời, những môn phái đó chỉ nhổ một sợi lông khéo cũng đè chết bọn họ.



Cho nên trên danh nghĩa là 9999 tấm Thiên Vận Kỳ, nhưng trên thực tế tương đối lưu thông chỉ có những cây cờ cấp thấp nhất.



Còn những môn phái được gọi là hạ cấp, ba vị trí đầu, thậm chí sáu vị trí đầu cũng là thế lực mà tán tu khó lòng rung chuyển nổi. Nhiều nhất họ cũng chỉ cạnh tranh được ba môn phái xếp hạng cuối cùng. Hoặc nói thẳng một câu: Chỉ có cơ hội lớn nhất là tranh đoạt vị trí thứ chín!



Một danh ngạch!



Còn môn phái tán tu không có Thiên Vận Kỳ trong thiên hạ có bao nhiêu?



Hay nói chính xác hơn, trong khu vực một điện quản lý có bao nhiêu môn phái loại này? Vừa rồi hình như tiểu mập mạp đã nói, ít nhất cũng hai ba vạn!



Mà hạng chín lại chỉ có một!



Tỷ lệ này còn khoa trương hơn cả thiên quân vạn mã qua cầu độc mộc, cũng càng khốc liệt!



Thậm chí cho dù môn phái hạng chín xếp hạng cuối cùng biết bản thân nằm trong vị trí xấu hổ như vậy há có thể không liều mạng tu luyện? Dẫu sao bọn họ cũng có Thiên Vận Kỳ trợ giúp, rốt cuộc cũng có tốc độ tu luyện gấp sáu lần tán tu, đâu dễ bị kéo xuống như vậy?



Dùng mông suy nghĩ cũng biết, chắc chắn không dễ!



Cái gọi là cơ hội thăng cấp vẫn rất xa vời, tỷ lệ chỉ một phần vạn!