Ta Là Chí Tôn
Chương 931 : Thủ tiêu tang vật
Ngày đăng: 09:11 30/04/20
Đủ loại hàng hoá không ngừng chất đống, tiêu chí từng môn phái gần như đều xuất hiện, tiêu chí từng thế gia có vẻ cũng có!
Chỉ ước lượng thôi, hai tên này ít nhất cũng cướp bảy tám môn phái có Thiên Vận Kỳ, trong đó không ít môn phái trung phẩm có Thiên Vận Kỳ màu xanh.
Vè phần thế gia đại trung tiểu… Nhiều vô số kể, ít ai sót lại.
Về phần những môn phái không có Thiên Vận Kỳ lại càng đủ các chủng loại, càng thêm loá mắt!
- Xem ra ít nhất cũng cướp hơn một trăm nhà…
Lãng Phiên Thiên mặt mày run rẩy:
- Đây quả thật… quả thật…
- Quả nhiên người nổi danh ai chẳng xứng đáng, nhìn cảnh tượng này không thể không trầm trồ!
Tiểu Ngọc Thụ đã ngây ngốc.
Thấy giặc cướp nhiều rồi, thậm chí bị cướp cũng không ít, nhưng chưa từng thấy ai điên rồ như vậy!
Hàng hoá cao cấp đáng tiền cũng được, thế nhưng đám linh ngọc hạ phẩm đổ ra này là cái quỷ gì?
Đúng là Trời Cao Chín Thước, Nhạn Quá Bạt Mao!
(Chim nhạn bay trên trời cũng bị nhổ lông)
- Quả nhiên ngoại trừ ông trời không cướp ra… Cái khác đều cướp…
Cố Cửu Tiêu cầm một cái rương, bên trong là thứ đáng giá nhất sau đợt cướp bóc vừa rồi của Vân Dương.
Một gốc Tuyết Sâm vạn năm!
Đáng lý gốc Tuyết Sâm vạn năm mặc dù hiếm có nhưng cũng không quá hi hữu, càng không lọt mắt những cường giả cấp độ Thánh Hoàng như Cố Cửu Tiêu, thế nhưng lúc này Cố Cửu Tiêu cầm lên, bởi vì bản thân cái rương kia càng thêm bất phàm...
Không phải Vân Dương có mắt không nhận ra trọng bảo, lấy gùi bỏ ngọc, bản thân cái rương cũng chẳng đáng giá, nhưng trên rương này không ngờ có tiêu chí Thiên Vận Kỳ màu vàng!
Đây là tiêu chí của Thánh Tâm Điện!
Hai người này ngay cả hàng của Thánh Tâm Điện cũng dám cướp, cái gan này không phải chỉ hai chữ “bằng trời” đã mô tả nổi nữa!
Phong Quá Hải ánh mắt đăm đăm.
Giọng nói còn vang vọng xung quanh, nhưng người đã nhanh chóng chạy mất.
Lãng Phiên Thiên nhìn gốc Tuyết Sơn vạn năm trong tay như cầm củ khoai nóng bỏng, khoé miệng giật giật không ngừng.
Ngẩn người cả nửa ngày, đột nhiên nhét thẳng vào miệng Vân Dương:
- Dẫu sao cũng do ngươi cướp, hay là ngươi ăn đi. Ngươi mới tỉnh, đang cần bồi bổ, tuổi trẻ phải tôn trọng cơ thể bản thân, không nên qua loa.
Vân Dương bất ngờ không kịp chuẩn bị, vô thức thiêu chút nữa cắn một cái, cuối cùng cũng ứng biến kịp thời, nhanh chóng thu vào nhẫn nói:
- Chẳng lẽ đối phương còn tìm tới cửa được sao?
Lãng Phiên Thiên thở dài:
- Thiên Hạ Thương minh mặc dù bên ngoài nổi danh bên ngoài, còn có Thiên Vận Kỳ màu xanh, nhưng hiểu biết với Thiên Vận Kỳ cao cấp hơn cũng chỉ có hạn. Trong truyền thuyết, Thiên Vận Kỳ màu kim còn có huyền ảo khác, thần thông khó lường, thiên biến vạn hoá, ai biết sẽ có bí pháp gì. Ăn ngay tại chỗ là phương pháp giải quyết ổn thoả nhất trước mắt, nhưng cũng có thể không thể ăn cũng không được.
- Đáng sợ vậy ư?
Vân Dương nghe vậy giật mình, vội vàng ném Tuyết Sâm vạn năm này cho Lục Lục.
- Thật ra ta càng nghiêng về bên trực tiếp huỷ đi, hơn nữa còn là nhanh chóng tiêu huỷ, ít nhất cũng nuối chửng đi!
Lãng Phiên Thiên thở dài:
- Đây là phiền toái ngập trời!
- Ta hiểu, ta hiểu!
- Những thứ này chúng ta đều nhận!
Lãng Phiên Thiên nhìn tang vật chất đầy hai nhà kho, khoé miệng giật giật rồi nói:
- Thêm mười Tử Cực Thiên Tinh này, ngươi muốn quy đổi thành linh ngọc thượng phẩm hay gì khác?
Vân Dương suy nghĩ rồi nói:
- Một nửa quy thành linh ngọc thượng phẩm, một nửa khác quy thành thiên tài địa bảo cùng kim loại kỳ dị đi. Nếu có thể đổi một phần thành linh ngọc cực phẩm thì càng tốt!
- Được!