Ta Là Chí Tôn

Chương 933 : Lại hành động

Ngày đăng: 09:11 30/04/20


Người ngoài đều đã đi.



Cửu Tôn phủ ngoại trừ công nhân làm việc ra chỉ còn ba người Vân Dương, tam đại cự đầu Cửu Tôn phủ.



Lúc này Sử Vô Trần mới lộ vẻ kinh ngạc bái phục, cùng không thể tưởng tượng nổi.



Cuối cùng kể này cũng có đôi chút kinh nghiệm lịch duyệt, cẩn thận truyền âm bí mật:



- Lão đại… Đây là kế hoạch ngươi chuẩn bị từ trước à?



Vân Dương rốt cuộc cũng hoàn toàn yên tâm, chậm rãi gật đầu, thản nhiên nói:



- Chẳng lẽ ngươi tưởng tất cả đều là cơ duyên xảo hợp? Ngươi tưởng rằng một đống hàng lậu như vậy dễ xử lý vậy ư? Cho dù lần này xử lý xong, vậy lần sau thì sao? Ngươi chỉ biết cướp hay sao?



Con mắt Sử Vô Trần như muốn lồi ra!



Giờ phút này, hắn đột nhiên cảm thấy bái phục chưa từng có đối với… chính hắn! Bái phục quyết định sáng suốt của mình, lúc đó đầu óc nóng lên liền gia nhập Cửu Tôn phủ, quả thật quá anh minh! Quá cao minh! Quá thông minh!



Cảm giác bái phục vị lão đại mới này càng dâng trào từ tận đáy lòng, cao vút như biển cả, sôi trào mãnh liệt!



Nhớ tới bố cục từng bước của Vân Dương, từ không tới có, hành động kín kẽ...



Đầu tiên hắn lấy ra Tử Cực Thiên Tinh thu hút các thế lực chú ý, sau đó lại nhân cơ hội thành lập môn phải, bẩn thân buông tay mặc kệ, để tiểu mập mạp toàn quyền phụ trách...



Trong đó có lẽ cũng có việc bất ngờ, hắn cũng không dự liệu được, đó là sự gia nhập của mình!



Có điều Sử Vô Trần cũng có thể tưởng tượng, việc xây dựng môn phái này cho dù mình không xuất hiện, Vân Dương cũng sẽ dùng lực lượng bản thân tự đi cướp đoạt, tuyệt đối không do dự. Cùng lắm ban đầu không cướp tu giả Thánh cấp trở lên.



Theo bố cục của hắn, ban đầu điên cuồng đánh cướp đương nhiên khiến người ta có cảm giác điên rồ, như không cướp sẽ chết đến nơi, mà tới lúc này thật ra hắn lại như ám chỉ đồng bọn hợp tác tương lai!



Sau khi hắn cướp bóc được một lượng nhất định vẫn sẽ tới chợ đen, âm thầm tìm kiếu đồng bọn, thuận đường thủ tiêu tang vật, bán hết những thứ cướp được ra, chí ít đối với đồng bọn hợp tác là vậy. Tin rằng cho dù không ai nói, mục tiêu ban đầu của hắn vẫn sẽ là tổ chức thương hội cỡ lớn cuẩ Huyền Hoàng giới như Thiên Hạ Thương Minh.



Dù sao chỉ tổ chức như vậy mới thoả mãn được như cầu thủ tiêu tang chứng của hắn.



Chỉ cần sau khi đi vào, hắn ném ra Tử Cực Thiên Tinh đã chôn giấu từ trước, đương nhiên sẽ mở ra bố cục tiếp theo, chỉ cần là thương hội có tầm nhìn đều không thể từ bỏ trân bảo tuyệt thế như Tử Cực Thiên Tinh, tiếp đó lại dẫn tới thứ khác: Linh Chi Mộ Địa!



Lại dùng Linh Chi Mộ Địa này cột thật chặt tổ chức thương hội vào với mình.




Mọi người trợn tròn hai mắt, tuy đã lâu như vậy không hề có động tĩnh, mọi người đều không nhịn nổi nữa, nhưng càng vào thời điểm như vậy càng phải quan sát xem có ai khả nghi không!



Thường xuyên có người trong giang hồ không hiểu sao đứng dậy, ngươi nhìn ta không vừa mắt, ta cũng ngứa mắt với ngươi!



Mọi người đều chướng mắt lẫn nhau, dẫu sao Không Cướp Trời cũng không xuất hiện… Vậy chúng ta đánh luôn đi!



Đánh một trận ngươi chết ta sống rồi tính tiếp!



Dẫu sao ta bắt Không Cướp Trời, các ngươi cũng sẽ nhảy ra!



Không sao!



Chiến đấu sớm với chiến đấu muộn cũng như nhau thôi, tóm lại phải đánh đã!



Ngươi không sao ta càng không sao, chẳng phải đánh ư, lão tử đợi đã vài ngày, sớm tức tới nổ lửa rồi, chỉ chờ phát tiết đây!



Cho nên rất nhiều người lao nhao đứng dậy đánh lộn.



Vân Dương cùng Sử Vô Trần lại lên đường, trên đường chứng kiến 7- 8 tốp đánh nhau tới đỏ cả mắt.



Hai tên giặc cướp này ngược lại chẳng vấn đề gì.



Cũng như lúc này...



Vân Dương nhìn quang cảnh xung quanh, ngay bản thân hắn cũng phải bó tay.



- Không Cướp Trời! Giơ tay chịu trói mau!



Ba người bốn mươi người tạo thành vòng vây, người cầm đầu sắc mặt dữ tợn:



- Cướp hàng của Thiết gia chúng ta chẳng lẽ chỉ nói vài lời là xong? Cho ngươi biết! Trên đời này làm gì có chuyện tốt như vậy!



Bị đám Thiết Gia Bảo này bao vây là hai thanh niên, một người áo trắng một người áo vàng.



Lúc này sắc mặt cả hai đều mờ mịt không hiểu gì.