Ta Là Chí Tôn

Chương 980 : Nhất định không phụ kỳ vọng

Ngày đăng: 09:12 30/04/20


Sắc mặt Vân Dương cũng chuyển lạnh, đáp rất hời hợt:



- Ta có thể tự trải nghiệm thành ý của quý minh. Muốn nói lần giao dịch này có hoàn thành hay không, Vân Dương ta không có gì để bảo đảm, có cam đoan cũng chỉ là lời nói Suông mà thôi, vẫn phải chờ sau khi vào Linh Chi Mộ Địa mới có thể kết luận. Nhưng cuối cùng có thể mang thứ gì ra đều không phải theo ta nói. Mong Phong lão thông cảm, có điều ta thật sự tin thứ lấy ra từ Linh Chi Mộ Địa tất nhiên sẽ không khiến Thiên Hạ Thương Minh thất vọng.



Phong Quá Hải nặng nề nói:



- Nếu được như vậy thì không còn gì tốt hơn.



Hắn lấy một chiếc nhẫn không gian ra, nhẹ giọng nói:



- Tự ngươi xem đi. Mười loại kỳ trân dị thiết cũng thôi, có một số thiên tài địa bảo quả thật hiếm có.



Vân Dương nói:



- Ta hiểu, ta hiểu.



Lập tức thuận tay nhận lấy.



- Ba cây thiên tài địa bảo lần này theo thứ tự là… Một gốc Âm Hồn Sâm hai mươi ngàn năm tuổi, một gốc Quỷ Linh Chi mười bảy ngàn năm tuổi cùng một gốc Vô Định Liên mười lăm ngàn năm tuổi. Bất cứ thứ gì cũng giá trị gấp hơn mười lần Huyết Nhân Sâm vạn năm ngươi thu được lần trước.



Lời của Phong Quá Hải khiến Vân Dương cực kỳ vui mừng.



Âm Hồn Sâm cùng Quỷ Linh Chi đã là vật phẩm trong mơ mà mọi người đều biết, Vô Định Liên càng là bảo vật khó tìm khó kiếm khó cầu khó có được!



Vô Định Liên trước nay nơi sinh trưởng không cố định, sinh ra từ hư không, trôi nổi giữa không trung, từ khi sinh ra tới khi thành thục vẫn luôn như vậy, đây cũng là nguồn gốc cái tên Vô Định Liên.



Cũng vì đặc tính này khiến cho Vô Định Liên rất khó thu được, nếu không nhờ một đặc tính khác của nó, thường sẽ dừng lại một thời gian ở nơi linh khí cực kỳ dư dả, sợ rằng vĩnh viễn không ai biết, không ai lấy được.



Vô Định Liên sau khi hấp thu đủ sẽ lại lơ lửng trên bầu trời, tiếp tục phiêu lãng theo gió, không biết kết cục ra sao, mãi tới khi nó phát hiện điểm dư thừa linh khí khác mới thôii.




- Vân huynh đệ đừng lạc quan mù quáng. Cần biết vì giao dịch lần này chúng ta cũng phải trả giá không ít. Đợi lát nữa phải xem ngươi có thể lấy ra đủ hàng giao dịch không… Nếu không, chỉ riêng món nợ vụ này tiểu huynh đệ ngươi cũng khó lòng hoàn trả.



- Xin hỏi Phong lão, quý minh chuẩn bị những vật này nếu tính theo giá thị trường thì tương đương bao nhiêu thượng phẩm linh ngọc?



Vân Dương hỏi.



- Ít nhất phải 40 vạn linh ngọc thượng phẩm! Nếu đưa ra đấu giá sợ rằng phải trên trăm vạn!



Khi Phong Quá Hải nói ra con số này, biểu lộ rất nặng nề:



- Vân huynh đệ, lần giao dịch này hoàn toàn dựa theo yêu cầu lần trước của ngươi… bên ta tin rằng lần giao dịch này sẽ thu được những thứ tương đối đặc thù… cho nên mới hao hết tâm lực tìm kiếm… Nếu không có “những thứ tương đối đặc thù” kia… Bên trên sẽ cực kỳ thất vọng. Con số 40 vạn linh ngọc thượng phẩm chỉ là giá thị trường, chỉ riêng ba cây linh thực kia nếu đem ra đấu gia tổng giá trị đã không chỉ như vậy rồi. Điều này mong Vân huynh đệ hiểu cho.



Vân Dương nói:



- Ta hiểu ta hiểu, ta hiểu thành ý của quý phương rồi. Quý phương đã có thành ý, nếu ta không đưa ra thành ý ngang hàng vậy hoàn toàn là lỗi của ta rồi. Giao dịch phải chú ý tới công bằng, điểm này bên quý phương như vậy, bên ta cũng như vậy!



Cố Cửu Tiêu trước nay sắc mặt lạnh tanh nhưng giờ cũng lên tiếng nhắc nhở:



- Vân tiểu tử, lần này… hợp tác cùng Thiên Hạ Thương Minh chúng ta đương nhiên được bảo hộ an toàn… Có điều, một số thời khắc đây cũng là một gánh nặng. Ngươi phải hiểu, thế lực càng lớn, giao ra càng lớn thì yêu cầu trả lại cũng càng nhiều. Mà sự vật yêu cầu cũng sẽ tuyệt đối không phải hàng phổ thông…



Giọng nói vẫn lạnh nhạt, câu chữ cũng chẳng dễ nghe nhưng Vân Dương nhận ra sự ân cần trong lời nói.



- Ta hiểu, ta hiểu thật mà, đạo lý đó ta hiểu ngay từ khi giao dịch cùng quý minh. Người đã đưa thành tâm, ta cũng bảo đảm thành ý.



Vân Dương khẽ mỉm cười nói:



- Lần này ta tiến vào Linh Chi Mộ Địa, mời ba vị làm hộ pháp cho ta.