Ta Là Chí Tôn

Chương 979 : Trông mòn con mắt

Ngày đăng: 09:12 30/04/20


Phong Quá Hải lẳng lặng nhìn Vân Dương trước mặt.



- Thiên Hạ Thương Minh chúng ta dẫu thân trong giang hồ, nghề nghiệp chủ yếu vẫn là làm ăn, làm ăn xưa nay lấy chữ tín làm gốc, hoà khí sinh tài, cho dù đối tượng giao dịch có bao nhiêu hàng tốt, nhưng nếu không thủ tín, làm ăn cũng khó.



Phong Quá Hải nhìn Vân Dương, gằn từng chữ.



Xem ra rất tức tối.



Tiêu Ngọc Thụ cùng Cố Cửu Tiêu ở bên cạnh Phong Quá Hải cũng im lặng.



Trong lòng ba người đều cực kỳ phiền muộn, nhất là thời gian vừa qua phải lo lắng chờ đợi, tâm trạng quả thật sắp hỏng đến nơi.



Cho dù với nhãn lực lịch duyệt kiến thức của họ cũng chưa từng thấy kẻ nào như vậy.



Làn trước trịnh trọng để lại lời như vậy, biểu thị có hàng tốt, cần chuẩn bị sớm.



Thiên Hạ Thương Minh sao không biết lần này tiến vào rất có thể sẽ mang đồ tốt mà mình luôn ao ước ra.



Cho nên lần này chỉ hết hai ngày, Thiên Hạ Thương Minh dùng hết khả năng, triệu tập tìm kiếm đào móc với tốc độ chưa từng có, lật tung vài kho hàng lớn của Thiên Hạ Thương Minh, bới ra vô số đồ tốt, để các cao thủ hộ tống tới.



Đến nơi này đương nhiên là liên hệ trước với Vân Dương, dù sao lần này phe mình mang theo đồ tốt số lượng khổng lồ, đủ để khiến tuyệt đại đa số thế lực ngấp nghé.



Trước đó Không Cướp Trời, Hắc Bạch song Sát, Yến Quá Bạt mao thanh thế cực lớn, được xưng cướp bóc vô số tài phú. Phần tài sản đó với một tu giả nào đó quả thật chỉ có thể ngưỡng nhìn, nhưng nếu dưới mắt các cường giả cấp cao cùng các tông môn thượng tầng cùng lắm chỉ thoáng động tâm. Nếu không vì sao trước đó khi bọn Vân Dương xuất thủ lại chỉ có tu giả giả từ Thánh Giả đối phương trở xuống tới vây bắt.



Thế nhưng lần này Thiên Hạ Thương Minh hộ tụ rất nhiều đồ tốt, đã không thể dùng giá trịnh bình thường để đánh giá nổi, ước chừng cẩn thận phải gấp trăm lần tổng giá trị bọn Vân Dương cướp bóc được. Vô luận chất lượng hay số lượng đều nhiều tới kinh người, chấn động tâm can!



Thiên Hạ Thương Minh mặc dù là môn phái có Thiên Vận Kỳ trung phẩm, nhưng hành động này cực kỳ bí ẩn, chỉ có ba người Phong Quá Hải Tiêu Ngọc Thụ cùng Cố Cửu Tiêu đồng hành, quá trình trong đó cực kỳ nguy hiểm, khó lòng bình an. Nhất là lúc này đang thời điểm vi diệu chuẩn bị tranh chấp Thiên Vận Kỳ, một khi đánh mất rất có thể dẫn tới kết cục Thiên Hạ Thương Minh thua không gượng dậy nổi!



Nhưng ai mà ngờ được, ngay lúc nguy cấp như thế nhưng tên này coi như không có chuyện gì, đi bế quan!



Bế quan thì cũng thôi vì đại trận hộ sơn của Cửu Tôn phủ coi như cho ba người Phong Quá Hải một kinh hỉ khác. Đám người Phong Quá Hải đều là kẻ biết hàng, theo bọn họ ước đoán, đại trận hộ sơn Cửu Tôn phủ ít nhất có thể gánh chịu công kích của cường giả Thánh Hoàng trở lên, quả thật đại thủ bút, quả thực cao minh!



Thế nhưng ai mà ngờ nổi… Lần này Vân Dương bế quan trực tiếp kéo dài nửa tháng!




Theo Vân Dương, chỉ đến lúc Cửu Tôn chính thức quy vị mới thật sự là Cửu Tôn phủ tái hiện.



Chút trình độ trước mắt đã tính là gì?



- Khiêm tốn quá độ chính là đắc ý đấy!



Cố Cửu Tiêu hừ một tiếng, liếc mắt nói.



- Không dám không dám… Chẳng hay lần này ba vị tiền bối tới đây mang theo thứ tốt gì? Không ngại để ta mở mang tầm mắt chứ?



Vân Dương hàn huyên đôi chút rồi đi thẳng vào chủ đề, mặt mũi đầy vẻ gấp gáp.



- Hừ.



Phong Quá Hải trầm giọng nói:



- Lần trước Vân Tôn nói linh ngọc thượng phẩm còn thiếu bao nhiêu?



Vân Dương nói:



- Hả? Chẳng lẽ ta chưa nói rõ sao? Linh ngọc thượng phẩm không thiếu, ít nhất cũng hơn hạn cuối nhiều rồi. Thiếu là thiên tài địa bảo cùng kỳ trân dị thiết, chẳng lẽ lần này quý minh chỉ tìm được linh ngọc thượng phẩm?



Gương mặt Vân Dương lập tức lộ vẻ u sầu lo âu.



Phong Quá Hải thản nhiên nói:



- Lời dặn lần trước của Vân Tôn vẫn còn văng vẳng bên tai, trước khi giao dịch lại lão hủ cũng phải xác nhận lại vấn đề này. Lần này bổn minh chuẩn bị ba món thiên tài địa bảo cùng… mười loại kỳ kim. Mặc dù số lượng không nhiều nhưng mỗi gốc thiên tài địa bảo đều là trân phẩm hiếm thấy trong thiên hạ, giá trị liên thành, có tiền cũng không mua được. Mỗi loại kỳ trân dị thiết cũng là thứ tốt chỉ lưu truyền trong truyền thuyết.



Hắn nói khẽ:



- Vân huynh đệ, lão hủ xác nhận lại lần cuối, đây không phải chuyện đùa. Nếu vật phẩm ngươi lấy ra giao dịch không đạt tới mong đợi của chúng ta… Ngươi hiểu ý lão hủ rồi đấy.