Ta Là Chí Tôn

Chương 986 : Huynh đệ khiêm nhượng

Ngày đăng: 09:12 30/04/20


Tống Trường Cung cùng Lý Nhất Tâm cùng hành lễ với hai người Vạn Thanh Lưu.



Trong lòng hai người cũng hiểu đây nào không phải khiêm nhượng, rõ ràng chính là khiêm nhượng, còn là nhượng chính tính mệnh bản thân mình. Mặc dù xét kỹ ra không tới phiên hai người bọn họ, nhưng chỉ cần bọn họ có chút ý xấu, chặng đường vạn dặm trước đó hai huynh đệ mình chắc đã chết tới không biết bao nhiêu lần, còn bọn họ sẽ nhận được sinh linh chi khí, loại trừ đại nạn thọ nguyên gần trong gang tấc.



Lại dựa theo tu vi thân phận thực lực hai người, bên Thương Minh cho dù có muốn truy cứu cũng phải dựa theo tình thế mà bỏ qua!



Giờ khắc này, tình cảnh này, phần thâm tình này lời nói chẳng đủ mô tả, chỉ có thể khắc sâu trong tâm khảm, không bao giờ dám quên!



- Huynh đệ, mau mở phong ấn, sử dụng sinh linh chi khí đi.



Tống Trường Cung đứng thẳng người nhìn Lý Nhất Tâm.



- Đại ca, huynh đệ huynh đệ, huynh trước đệ sau, tiểu đệ bất luận thế nào cũng không thể là người đầu tiên, kính mời đại ca tới trước mới hợp tình hợp lý.



Thái dộ Lý Nhất Tâm cực kỳ kiên quyết.



Tống Trường Cung điềm nhiên nói:



- Huynh đệ chúng ta kết nghĩa từ xưa, đến nay đã trải qua vô số chuyện lớn lớn nhỏ nhỏ, tất cả đều do ta quyết định! Có lúc nào do ngươi làm chủ? Ta bảo ngươi dùng thì ngươi dùng đi! Chẳng lẽ ngươi còn định trái lời vi huynh?



Lý Nhất Tâm cười ha hả nói:



- Huynh đệ với nhau sao phải phân biệt? Đại ca, ta làm theo ý ngươi cả đời rồi, làm đến phát mệt rồi, hôm nay kháng lệnh một lần đã sao?



Tống Trường Cung nghiêm nghị nói:



- Nếu ngươi không lập tức sử dụng, ta lập tức tự tuyệt tại chỗ, ngươi nói xem ta có dám không?




- Được, ta ra ngoài hộ pháp cho ca ca, chờ cơ hội lần sau.



Đám người cùng khuyên bảo một hồi, Tct1 rốt cuộc thở dài một tiếng, nhìn ra ngoài cửa với vẻ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, tức tối nói:



- Nếu vạn nhất không có… lão phu sẽ hối tiếc cả đời, ôm hận mà chết!



Lãng Phiên Thiên nghiêm mặt nói:



- Xin Tống tiền bối yên tâm, lời của Vân huynh đệ đã như vậy ắt có lòng tin. Nếu hy vọng đã ngay phía trước, Thương Minh có táng gia bại sản cũng sẽ đưa Vân huynh đệ vào lần nữa, mãi đến lúc… thu hoạch đầy đủ sinh linh chi khí mới thôi!



Hắn dùng một chút rồi nói:



- Đây cũng là điều minh chủ đại nhân đã sớm ưng thuận, hứa hẹn!



Tống Trường Cung thở dài một tiếng, đã thấy Vân Dương ngồi xuống trước mặt hắn.



Lúc này Vân Dương không đủ tu vi để sánh với những người này, nhưng hắn ở lâu với Lục Lục như vậy, đã cực kỳ mẫn cảm với chấn động sinh mệnh. Trong số những người trước mắt quả thật Tống Trường Cung là yếu nhất, khí tức sinh mệnh đã yếu tới gần như không có. Lý Nhất Tâm đương nhiên cũng yếu, nhưng vẫn khá hơn Tống Trường Cung một chút.



Vân Dương vui lòng để hắn sử dụng sinh linh chi khí, đồngt hời cũng cảm phục tình nghĩa hai huynh đệ này. Rõ ràng sinh cơ ngay phía trước, hai ông lão vẫn không ngừng nhường nhịn lẫn nhau, tình nguyện để bản thân chịu chết...



Tống Trường Cung đặt tay lên cánh tay Vân Dương, dùng thần thức bản thân bao trùm lên phong ấn.



Thần thức phát động, kết nối cùng thần thức phong ấn trên cánh tay. Vân Dương cũng đồng thời khởi động lực lượng thần thức, luồng sinh linh chi khí chậm rãi vận chuyển từ trong cánh tay ra ngoài.



Mọi người đứng bên quan sát, chỉ thấy thân thể Tống Trường Cung đột nhiên chấn động, gương mặt già nua đỏ ửng như đang kích động.