Ta Là Chí Tôn

Chương 990 : Thấy tốt thì Lấy

Ngày đăng: 09:12 30/04/20


- Vật tư Thương Minh chúng ta đưa ra lần trước có thể định giá theo giá thị trường.



Lãng Phiên Thiên cùng Phong Quá Hải thương lượng xong nói:



- Ước chừng tương đương với sáu mươi vạn linh ngọc thượng phẩm!



- The những gì đã bàn từ trước, bên ta đưa ra thiên tài địa bảo cùng kỳ kim dị thiết giao dịch thu hoạch lần Vân huynh đệ tiến vào Linh Chi Mộ Địa này, nhưng sinh linh chi khí quá mức trân quý, giao dịch như vậy thì Vân huynh đệ thiệt thòi quá mức, cho nên… nếu Vân huynh đệ không dị nghị gì về mức định giá này, Thương Minh chúng ta xem như thiếu Vân huynh đệ 40 vạn linh ngọc thượng phẩm, hoặc sự vật giá trị 40 vạn linh ngọc thượng phẩm!



- Vân huynh đệ, giao dịch như vậy, ý ngươi ra sao? Có dị nghị gì không? Xin cứ nói thẳng!



Lãng Phiên Thiên cẩn thận hỏi thăm.



TÌnh thế hiện tại đã hoàn toàn khác với trước dó, sinh linh chi khí Vân Dương đưa ra ứng nghiệm như thần, số lượng lại khan hiếm, đương nhiên chuyển thành phe cường thế, Lãng Phiên Thiên lập tức hạ thấp tư thái.



- Ta không ý kiến.



Vân Dương suy nghĩ một chút rồi đồng ý.



Đối phương đã đưa giá cao nhất cho sinh linh chi khí, còn những vật tư kia Thiên Hạ Thương Minh chỉ tính giá tầm giữa, chỉ như vậy chênh lệch giá đã rất lớn!



Vụ mua bán này xét theo góc độ nào cũng có thể thấy thành ý của Thiên Hạ Thương Minh.



Bình tâm xét lại, trước khi giao dịch đã bàn bạc ổn thỏa, điều kiện giao dịch hai bên là cung cấp tài nguyên đổi lấy thu hoạch của Vân Dương sau khi tiến vào Linh Chi Mộ Địa một lần. Giờ vì Linh Chi Mộ Địa cho ra đồ tốt ngoài sức tưởng tượng cũng là do ánh mắt Thương Minh nhà người ta tốt, đầu tư thu lợi, không trả thêm tiền chênh lệch cho Vân Dương cũng không thể trách cứ, nhưng giờ lại chủ động ngỏ ý trả thêm tiền chênh lệch, chính là đưa ra càng nhiều thiện ý và thành ý!



Vân Dương trong lòng càng bái phục:



- Vị minh chủ Thiên Hạ Thương Minh này thật không hổ đại nhân vật! Chỉ riêng sự quyết đoán này đã đủ níu giữ lòng người rồi, chẳng trách thành lập được cơ nghiệp lớn như Thiên Hạ Thương Minh.



- Như vậy Vân huynh đệ, phần chênh lệch giá này ngươi muốn linh ngọc hay vật tư?



Lãng Phiên Thiên hỏi.



Vân Dương suy nghĩ rồi nói:




Phong Quá Hải lên tiếng thay hai người bọn họ:



- Bây giờ có thể tiếp tục đi vào không?



Vân Dương cười khổi:



- Phong lão, lời này… mà ngài cũng nói ra được?



Phong Quá Hải cũng xấu hổ cười một tiếng.



Hắn hiểu, nhưng người khác không hiểu.



- Hiện giờ, theo lý luận mà nói cũng có thể đi vào.



Vân Dương bất đắc dĩ, thẳng thắn nói:



- Dẫu sao, vị tiền bối trong Linh Chi Mộ Địa vô cùng cần những thứ này… Xét theo điểm này, số lần chúng ta đi vào càng nhiều, hắn càng hoan nghênh.



- Nhưng nếu giờ chúng ta đã đi vào, lại còn mang đầy đủ thiên tài địa bảo, khoảng cách giữa hai lần lại ngắn như vậy, tài nguyên cung cấp còn ưu dị vượt xa lúc trước… Khó tránh khỏi khiến đối phương có cảm giác chúng ta thu thập những thứ này rất dễ dàng, khiến cho lợi ích giao dịch giảm xuống.



Vân Dương nói:



- Lợi ích giao dịch giảm xuống đã là bất lợi rất lớn rồi, nếu vị tiền bối trong kia thiết lập kỳ hạn giao dịch cố định… Vậy chúng ta sẽ cực kỳ bị động, cho dù không thiết lập kỳ hạn, chỉ cần nâng cao giá giao dịch, chúng ta cũng sẽ rất gian nan. Tin rằng lượng tài nguyên quý minh tìm được cũng có cực hạn.



- Căn cứ theo tiền đề này, ta hy vọng lần sao đi vào, những thứ cần giao dịch sẽ không vì nôn nóng mà nước lên thuyền lên.



Vân Dương nói rất chân thành:



- Cho nên chúng ta nên đặt chuyện này lên đầu. Nếu đã hợp tác lâu dài, nên tránh tạo thành khó khăn hay khốn cảnh, làm vậy là bỏ gốc lấy ngọn, tương lai sẽ càng lúc càng khốn khó. Còn nữa, sinh linh chi khí đương nhiên trân quý, ứng nghiệm như thầnm nhưng trong quý minh người bị thọ nguyên vây khốn như Tống Lý nhị lão cùng hai vị Vạn Bạch hẳn không nhiều, tin rằng Thương Minh sẽ không hoàn toàn để ý tới sinh linh chi khí? Ta nghĩ trong mộ địa chưa chắc đã không có gì xuất sắc hơn sinh linh chi khí, thu hoạch sinh linh chi khí một cách mù quáng sẽ tiêu hao quá nhiều tài nguyên… Đến lúc đó ngược lại không còn tài nguyên đổi lấy thứ tốt hơn… Ha ha ha...



Hai tiếng ha ha cuối cùng ý vị thâm trường.