Ta Là Chí Tôn

Chương 991 : Ngươi phải nhanh lên

Ngày đăng: 09:12 30/04/20


Đám Lãng Phiên Thiên cùng Phong Quá Hải là người của Thiên Hạ Thương Minh, chức vị cao, đương nhiên am hiểu thương đạo, làm sao không biết lời Vân Dương nói rất có lý, không phải vì suy tính cho bản thân mà là tính toán lợi hại được mất trên tất cả các phương diện, có thể nói có đủ thành ý rồi.



- Vân huynh đệ nói rất có lý.



Lãng Phiên Thiên đáp sảng khoái:



- Là do chúng ta quá chú ý tới thần hiệu của sinh linh chi khí, quá mức nóng vội.



Hắn suy nghĩ, rốt cuộc không nhịn nổi hỏi:



- Như vậy Vân huynh đệ cảm thấy bao lâu nên đi vào một lần?



- Lần tiếp theo đi vào những thứ chúng ta chuẩn bị phải cao hơn lần này hai thành.



Vân Dương trước tiên nói điều kiện sau đó mới suy nghĩ rồi nói tiếp:



- Về phần thời cơ đi vào, cho dù tốc độ nhanh nhất cũng phải nửa tháng nữa. Mà thời gian này đã tính là khẩn cấp rồi, tuyệt đối không thể ngắn hơn.



Hăn nhấn mạnh thêm:



- Lần sau tiến vào phải kéo dài thời gian hơn một chút mới là tốt nhất.



- Nửa tháng… có lâu quá không?



Lãng Phiên Thiên trầm ngâm.



- Đây đã là thời hạn ngắn nhất, vượt qua khoảng cách mỗi lần ta tiến vào Linh Chi Mộ Địa rồi.



Vân Dương nói như chém đinh chặt sắt:



- Còn một việc ta phải nói trước, có thể những lần sau, trong số vật phẩm giao dịch ngoại trừ thiên tài địa bảo, linh ngọc thượng phẩm, kỳ kim dị thiết, còn cần có khí vận chi lực.



Hắn cười khổ một tiếng, nhún vai nói:



- Nói thật, ta định cố gắng giảm thấp tần suất tiến vào Linh Chi Mộ Địa, đồng thời tăng tốc độ xây dựng môn phái, mong kiếm được khí vận chi lực mức độ nhất định trong thời gian giữa những lần tiến vào. Mà giờ ta chỉ vừa thành lập Cửu Tôn phủ, còn lâu mới thu được khí vận chi lực? Nếu lúc đó vẫn không thể giao ra, sợ rằng sẽ bị hủy tư cách giao dịch, lúc đó có hối hận cũng đã muộn…



- Căn cứ theo điểm này, chúng ta còn phải chừa lại chút thời gian giảm xóc, để môn phái có thể phát triển. Tối thiểu thì cũng phải có tư cách tranh đoạt khí vận chi lực… Như vậy mới là kế sách lâu dài.



Lãng Phiên Thiên trầm ngâm rồi chậm rãi nói:
Để Tống Trường Cung trở về đương nhiên có sức thuyết phục nhất, nhưng ai đám nói?



Thọ hạn của Lý Nhất Tâm đã gần, lúc nào cũng có thể mất mạng.



Vạn nhất trong lúc Tống Trường Cung trở về, Lý Nhất Tâm chét đi… ai chịu nổi lửa giận của Tống Trường Cung?



Đây là chuyện tuyệt đối không thể mạo hiểm.



Về phần để Tống Trường Cung và Lý Nhất Tâm cùng trở về… Đám người ngấm lại, khả năng này tốt nhất đừng động đến. Nếu đám nói ra không khéo bị Tống Trường Cung đánh thành thịt nát ngay tại chỗ.



- Cáo từ!



Lãng Phiên Thiên ôm quyền ân cần căn dặn:



- Vân huynh đệ, ngươi phải cố gắng lên. Chỉ còn không tới nửa năm nữa đã là trận chiến tranh đoạt hạ phẩm Thiên Vận Kỳ. Bản tọa chúc ngươi nhận được tư cách khiêu chiến Thiên Vận Kỳ.



Trước đó Lãng Phiên Thiên không buồn để ý tới chuyện Vân Dương thành lập môn phái, không hỏi tới nửa câu.



Một môn phái nhỏ nhoi mới thành lập, phát trienr nhanh chậm gì cũng chẳng liên quan đến ta!



Về phần cướp đạt Thiên Vận Kỳ… Chậc, ngươi nằm mơ à?



Thiên Vận Kỳ dễ đoạt được như vậy sao?



Nhưng giừ, Lãng Phiên Thiên quan tâm chuyện này hơn bất cứ ai, còn hơn cả phủ chủ Vân Dương!



Thâm chí muốn bản thân hạ tràng chiến đấu thay Cửu Tôn phủ!



Việc có Thiên Vận Kỳ quá cáp thiết.



Tuyệt đối không thể mất được!



Vân Dương gật đầu:



- Yên tâm!



Thầm nghĩ: ta còn gấp hơn ngươi...