Ta Là Nữ Phụ! Nam Chính Sao Cứ Theo Ta Vậy!?

Chương 17 : Em họ

Ngày đăng: 10:12 18/04/20


( Hình trên là hình của Huyền Anh và Khánh Anh . Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa )



***************************



Rinh rinh rinh ...



“ Alo “ Băng Tuyết Linh bắt máy .



“ Linh linh à . Là anh hai này ... Anh muốn nhờ em tí được không !? “



“ Nhờ chuyện gì ạ ???”



“ Con của gì Trang , em gái của mẹ chúng ta có hai đứa con song sinh trai gái là Khánh Anh và Huyền Anh , 7 tuổi vừa từ bên Pháp về “



“ Thì sao ???”



“ Thì em cho tụi nó ở nhà em nhá ... Dinh thự nhà chúng ta tụi nó không chịu ở . Nên ... “



“ Nên anh muốn hai đứa tụi nó ở nhà em “



“ đúng đúng! thế ha nếu đã biết thì anh cúp máy đây , ngày mai tụi nhỏ sẽ đến “



“ Khoan đã ... Alo ... alo ... Em còn chưa đồng ý mà “ Bực tức quăng cái

máy điện thoại lên bàn cô cx chẳng thèm để ý nữa , chỉ là hai đứa trẻ

bảy tuổi thôi mà ... Suy nghĩ đơn giản nhưng cô đã lầm to , nằm lên

giường và ... ngủ



Sáng hôm sau ...



Cô đang ngồi coi ti vi thì tiếng chuông cửa vang lên . Ai vậy ta !? Chắc có lẽ là hai đứa em họ đây mà ...



“ Đông Phương Kì ! Ra mở cửa “



“ Đang cọ bồn cầu không rảnh “ Đông Phương Kì nói vọng ra từ nhà vệ sinh



“ Đàm Thế Nam ! Ra mở cửa “



“ Đang nấu ăn không rảnh “ Đàm Thế Nam nói từ trong nhà bếp . Thế quái nào ? Đích thân cô ra mở cửa à !? Mệt thật



“ Ra đây “ Mở cửa ra đập vào mắt là hai đứa trẻ con 7 tuổi cực kì đáng

yêu , mái tóc màu bạch kim mượt mà được nắng soi xuống giống như tỏa

sáng , đôi mắt hổ phách long lanh ngấn nước ... Trời ơi ! Đáng yêu quá

đi nhưng những điều tụi nó sắp nói đã phá hủy hết hình tượng manh manh

trong đầu cô ...



“ Chị là chị Tuyết Linh phải không ? “ Đứa bé
Lập tức một đàn người chạy đến giữ Đông Phương Kì rồi đánh mặc cho anh

giải thích như thế nào cx không thèm nghe , còn Khánh Anh thì nhân cơ

hội chuồn thôi ...



* Chỗ Đàm Thế Nam và Huyền Anh



“ Cái

kia , cái kia và cái kia nữa ..” Huyền anh vừa nous vừa chỉ vào mấy bộ

váy trẻ con ở cửa hàng . Đàm Thế Nam bây giờ không còn từ gì để tả nữa , tau xách nách mang chẳng khác gì người hầu chính cống .



“ Này cô bé ... Em mua cũng hơn 100 bộ rồi đó . Đừng ua nữa “



“ Tại sao chứ !? Em thích ... Ah không cho em mua đúng không ???”



“ Ờ ! Mua thế này là đủ rồi về thôi “



“ Em muốn mua nữa “



“ Đủ rồi về thôi “



“ Không cho em mua nữa đúng không !?”



“ Đúng “



“ Được anh giỏi ...”



“ .... Anh biết anh giỏi mà “



“ Huhuhuhu ... Ba ơi ba con sai rồi ba ơi . Con không nên cản ba mua đồ

cho cái gì bồ nhí đó . Huhuhu ... Nhưng mà ba ơi ! Ba về thăm mẹ đi ...

Mẹ bệnh nặng lắm rồi , không có tiền mua thuốc . Ba rủ lòng thương con

đừng mua đồ cho cái mấy cái chị ở quán Bar đó nữa mà hãy mua thuốc cho

mẹ đi mà ba .... Huhuhu “ Huyền anh khóc nức nở cả lên , còn quỳ xuống

bám lấy ống quần của Đàm Thế Nam mà khóc nữa chứ



Hiện tại Đàm

Thế Nam đỏ mặt đến cực điểm . Anh mới có 17 tuổi mà đã có con 7tuổi đùa

sao . Lại cokf đám người xung quanh cứ chỉ chỉ chỏ chỏ bàn tán nữa chứ .



“ Được rồi ... Bà nội của tôi ơi . Nhok đứng dậy đi muốn mua gì

thì anh mua cho “ Nghe đc ĐTN nói như thế Huyền Anh lập tức đứng lden

cười toe toét còn đâu cái bộ dạng khi nãy nữa .



Thế là trong lòng hai nam nam chính nào đó khóc không ra nước mắt khi phải đi chung với lũ tiểu quỷ này .