Ta Là Nữ Phụ! Nam Chính Sao Cứ Theo Ta Vậy!?
Chương 18 : Đánh nhau
Ngày đăng: 10:12 18/04/20
( Hình ảnh không liên quan đến truyện )
Chương này ta dành tặng cho Sagittarius NM Hứa rồi ...
******** Vào Truyện *******
Cuối tuần được nghỉ mà ở nhà hết sạch đồ ăn nên cô cùng với Đông Phương Kì và Đàm Thế Nam đi mua đồ ăn . Khánh Anh và Huyền Anh ở nhà .
Mà công nhận từ khi Khánh Anh và Huyền Anh chuyển đến nhà cô không khi
nào là không phá , còn chỉnh Đông Phương Kì và Đàm Thế Nam lên bờ xuống
ruộng . Đi đâu cùng tụi nó là cứ có chuyện xảy ra .
Đến siêu thị , phân phó Đông Phương Kì đi mua cá thịt , Đàm Thế Nam đi mua rau củ
còn cô thì đi mua bột mì cùng mấy thứ lặt vặt khác
Đang chọn bột mì thì một giọng nói vang lên , nhưng nó không ngọt ngào buồn nôn giống mọi bữa mà bây giờ là chua ngoa đanh đá ... Nghe ra cũng biết giọng nói đó là của nữ chủ đại nhân rồi ...
“ Băng Tuyết Linh ! Gặp lại cô rồi “ Vương Nhã Yên khinh bỉ nói , trong mắt lóe lên tia hận ý , từ sau khi gặp cô ta ở tiệm trang sức Mạc Tử Vỹ và Liễu Phi cứ làm lơ ả đi ,
viện hết lí do này lí do nọ không gặp ả làm ả bực tức mấy ngày nay . Đã
thế ở học viện còn liên tiếp bị Mai Ngọc Vy cùng Mai Thiên Tịch châm
chọc , đá xoáy coi thường nữa chứ . Suy cho cùng tất cả cũng do tiện
nhân chết tiệt này mà ra . Còn chưa kể đến hai anh chàng đẹp trai đi cx
cô ta ở tiệm trang sức cũng coi thường châm chọc cô khiến cô điên hết cả người .
“ Ố ồ ! Ai đây ta !? Chẳng phải là Vương đại tiểu thư
sao !? Bình thường khi nào cũng gọi tôi là chị hai này chị hai nọ cơ mà
!? Sao không gọi đi “ Băng Tuyết Linh giả vờ hỏi , trong lòng không khỏi mắng Vương Nhã Yên trăm ngàn lần . Lúc đi cùng nam chủ thì hay lắm mà
bây giờ chẳng có ma nào đi cùng thì lộ bộ mặt thật
“ Hứ ! Mày là
cái thá gì mà tao phải gọi là chị hai chứ ? Thẳng thừng ra tao chỉ diễn
kịch cho mấy tên ngu đó xem thôi “ Vương Nhã Yên khoanh tay để trước
ngực kiêu ngạo ra dáng vẻ tiểu thư nói , Trong mắt lóe lên sự đắc ý
“ Sao !? Không có đám nam nhân của cô ở đây thì cô lộ bộ mặt rồi hả ???
Diễn hay đấy , tôi có lời khen “ Cô khinh thường nói Vương Nhã Yên , còn vỗ tay tán thưởng tài diễn xuất của cô ta .
Vương Nhã Yên .
Vớ lấy một chai dầu ăn gần đó cô mở nắp ra đè người Vương Nhã Yên xuống đổ dầu ăn lên
“ DÁM QUĂNG BỘT MÌ VÀO TAO NÀY . BÂY GIỜ TAO CHO MÀY BIẾN THÀNH THỊT ƯỚP
LUÔN “ Nói xong cũng là lúc dầu ăn đổ hết lên người Vương Nhã Yên , cô
đứng dậy vớ lấy chai nước mắm ở gian hàng gần đấy đổ lên người Vương Nhã Yên còn lấy bột mì , bột ớt vứt lên người cô ta nữa ... Cuối cùng cô
lấy chai mắm tôm ( ruốc ) đổ lên người ả .
“ Sao !? Bây giờ cảm
thấy thế nào . Tôi đã nói là làm , bây giờ á cô rất đẹp còn thơm ngào ngạt nữa kìa “ Băng Tuyết Linh thở dốc nói . Cách xa Vương Nhã Yên ra . Lấy máy ra cô chụp vài kiểu
Vương Nhã Yên bây giờ nói thật là thảm của thảm của thảm , thảm hại không chỗ nào nói hết . Nhìn thôi
cũng muốn nôn rồi . Bây giờ ả mặt mũi thì bị Băng Tuyết Linh đánh cho
bầm dập xưng vù cả lên , đầu tóc là rối tinh rối mù còn dính cả bột mì , dầu ăn ... Cả người thì nhầy nhụa , bộ váy trắng lúc đầu bây giờ thì đã bẩn thỉu , nhăn nheo dính đầu bột mì , bột ớt còn cả ruốc và nước mắm
nữa chứ . Người thì hôi kinh khủng ...
Thỏa mãn với kiệt tác của mình Băng Tuyết Linh đánh người quá mệt nên ngồi bệt xuống sàn thở dốc .
Đông Phương Kì và Đàm Thế Nam chạy lại thấy cô thở hồng hộc , tóc tai
bù xù , quần áo nhăn nheo thì đỡ dậy thấy Vương Nhã Yên thảm hại gần
đó thì hiểu ra .
Đi qua Đàm Thế Nam tay thì đỡ Băng Tuyết Linh còn chân thì dẫm lên tay của Vương Nhã Yên thật mạnh còn nghiền thêm vài cái
99,99% tay của ả đã bị gãy
Đông Phương Kì xách đồ đi sau cùng còn đạp vào bụng ả một cái rõ mạnh khiến ả muốn kêu rên cũng không được . Đau quá mà
( Hai anh nam chính này thật tình hợp nhau ghê đó , chẳng biết
thương hoa tiếc ngọc gì cả Nhưng mà đối với Vương Nhã Yên thì ta thích )
***************************
Nói thật viết chương này ta hưng phấn lắm nha ... Nhưng mà đọc lại thì không hài lòng mấy ... Chẳng hiểu tại sao