Ta Làm Kế Mẫu Của Chồng Trước

Chương 35 : Nô đại

Ngày đăng: 15:53 30/04/20


Lâm Vị Hi phái người tới thư phòng mời Cố Huy Ngạn, mà trong khoảng thời gian này nàng cũng không nhàn rỗi.



Bên trong Cảnh Trừng viện, mấy ma ma có thể diện trong vương phủ đang nói chuyện với Lâm Vị Hi.



"... Vương phi, hạ nhân ở vương phủ đều muốn đến đây dập đầu thỉnh an ngài. Chỉ là hôm qua ngài mới đại hôn, chỉ sợ vẫn còn nhiều chuyện muốn sắp xếp. Cho nên hạ nhân cũng không dám tùy tiện đến quấy rầy ngài."



Lâm Vị Hi mới chỉ điểm danh đám nô tỳ, nô tài bên trong Cảnh Trừng viện. Nếu như nàng chỉ là thế tử phi cũng không sao, nhưng bây giờ Lâm Vị Hi là vương phi, ngoại trừ sinh hoạt thường ngày của mình ở trong viện, đồng thời nàng còn phải tiếp nhận yết kiến của toàn bộ người trong vương phủ. Lâm Vị Hi nghe vậy thì liếc qua ma mađang nói chuyện một chút, ung dung hỏi: " Ma ma cảm thấy lúc nào ta triệu người tới mới thỏa đáng? Ta thân là vương phi, nếu như ngay cả chủ mẫu này mà hạ nhân trong vương phủ nhận không được, thì cũng quá hoang đường rồi."



Triệu ma ma nhìn thoáng qua người bên cạnh, ưỡn ngực nghiêm mặt cười nói: "Việc này cũng dễ thôi, chỉ cần vương phi vừa ý giờ nào, chúng nô tỳ làm sao dám thay vương phi làm chủ."



Lâm Vị Hi trong lòng hừ nhẹ một tiếng, biết không dám thì tốt. Lâm Vị Hi mở ra xấp danh sách hạ nhân thật dày của phủ Yến vương, nói: "Chọn ngày không bằng đụng ngày, trong buổi chiều hôm nay đi. Vào giờ Mùi, tất cả mọi người trong phủ dừng công việc lại một chút, đến Cảnh Trừng viện để cho ta nhận mặt."



(Giờ Mùi: 13h – 15h)



Ma ma đứng cạnh Triệu ma ma mặc dù vẫn đứng im, nhưng khóe miệng lại hếch lên, sắc mặt không tốt lắm. Ma ma này nhìn tầm trên dưới năm mươi tuổi, mặt dài hàm vuông, bên khóe miệng có một rãnh hằn thật sâu, đôi mắt nhỏ hẹp, tướng mạo nhìn xem có vẻ không dễ ở chung. trên người bà ta mặc áo lụa màu xanh đậm, phía dưới cũng là váy lụa cùng màu, mũi giày sạch sẽ không nhiễm bụi bẩn, trên đầu cắm trâm vàng vừa đủ, hai tay đều đeo vòng, bề ngang của chiếc vòng tay bằng vàng trên tay phải khoảng chừng một lóng tay. Có thể thấy được ma ma này không những tính tình khắc nghiệt, địa vị trong phủ Yến vương cũng rất cao, hiển nhiên là quen thói ra lệnh cho người khác.




Bốc ma ma vẫn còn đang nói hăng say, thì ngoài phòng truyền đến tiếng bước chân. Bốc ma ma nhìn thấy người tới, lập tức im bặt: "Vương gia."



Lâm Vị Hi cũng đứng lên, vạn phúc với Cố Huy Ngạn: "Vương gia, chàng trở về rồi. Có thể dùng cơm được rồi?"



Cố Huy Ngạn nhìn nha hoàn bà tử đứng đầy trong phòng, cuối cùng ánh mắt dừng lạitrên người Lâm Vị Hi: "Nàng vẫn chờ ta về để dùng cơm?"



"Vâng." Tâm trạng Lâm Vị Hi có chút nặng nề, nàng cố gắng bày ra dáng tươi cười, điđến cạnh Cố Huy Ngạn: "Vương gia, cơm vẫn được để nóng, để ta bảo bọn họ bày cơm. Chàng chờ một lát nhé."



Cố Huy Ngạn gật đầu, mấy người Bốc ma ma thấy vậy thì lập tức cáo lui, Uyển Tinh Uyển Nguyệt cũng đi theo ra bày cơm. Cố Huy Ngạn vào cửa chỉ trong khoảnh khắc, vậy mà tây phòng lập tức không còn bóng người.



Cố Huy Ngạn ngồi vào chỗ ở cạnh cửa, hắn nhìn về phía Lâm Vị Hi. Lúc hắn mới đivào, hình như nghe được các nàng đang nói tới Thẩm thị? Đối với vị vong thê này, tình cảm của Cố Huy Ngạn hết sức phức tạp, thậm chí còn có chút không hiểu. Thế nhưngnói gì đi nữa thì nàng ta cũng là mẹ đẻ của Cố Trình Diệu, Cố Huy Ngạn sẽ không nóingười chết không phải, từ trước đến nay hắn vẫn luôn kính trọng với Thẩm thị. Chỉ là những hạ nhân này vậy mà dám ở trước mặt Lâm Vị Hi nói này nói nọ?



Cố Huy Ngạn tự nhiên cảm thấy bực bội đối với chuyện bất ngờ xảy ra này