Ta Làm Kế Mẫu Của Chồng Trước

Chương 45 : Mẹ chồng

Ngày đăng: 15:53 30/04/20


"không ổn ở chỗ nào?" Lâm Vị Hi thu lại ý cười, lạnh lùng nhìn Triệu bà tử: "Thực đơn là khuôn vàng thước ngọc hay sao? Luật pháp của Đại Lý còn có thể sửa chữa, chẳng lẽ thực đơn yến tiệc của phủ Yến vương thì lại không thể thay đổi?"



"Thế nhưng đây vẫn là do Thẩm vương phi quyết định..."



Ánh mắt Lâm Vị Hi tối sầm lại, giọng nói rét lạnh: " Bây giờ bản phi thì không phải là vương phi?"



Triệu bà tử lập tức không còn lời nào để nói, bà ta nhìn về phía Cao Nhiên, xin giúp đỡnói: "Thế tử phi, lão nô thấp cổ bé họng, ngài khuyên nhủ vương phi đi."



Bà tử ở điền trang nhìn theo ánh mắt Triệu bà tử, lúc này mới giật mình hóa ra thế tử phi cũng ở đây. Mồ hôi bà ta chảy ròng ròng, cảm thấy xấu hổ, lập tức quỳ xuống hành lễ: "Nô tỳ tham kiến thế tử phi, nô tỳ thỉnh an thế tử phi."



Bà tử ở điền trang vừa dập đầu vừa lau mồ hôi, thật ra cũng không thể trách bà ta được. Lâm Vị Hi ung dung ngồi ở giữa, toàn bộ đồ trang trí phú quý trong phòng cũngkhông thể làm cho bà ta lóa mắt bằng dung mạo rực rỡ của vị tân vương phi này. Bà tử bị nhân vật tựa thiên tiên này làm cho giật mình, sao còn có thể chú ý đến những người ở bên cạnh chứ? thật ra nhìn kỹ vẫn có thể nhận ra Cao Nhiên. Trang phục của Cao Nhiên rực rỡ, trâm vàng tinh xảo thế kia, rõ ràng khác biệt so với nha hoàn. Thế nhưng ai bảo dung mạo của Lâm Vị Hi chói mắt quá mức, bà tử ở điền trang vẫn cònđang kinh ngạc vì vẻ đẹp của tân vương phi, còn đang vụng trộm đánh giá, nên vô tình coi những người đứng xung quanh Lâm Vị Hi như nha hoàn của nàng. Thành ra như thế lại sơ sẩy, bỏ sót qua thế tử phi.



Nếu như bà tử ở điền trang nhanh mồm nhanh miệng trả lời, Cao Nhiên còn có thể nghĩ là bà tử này ngại Lâm Vị Hi ở đây, không có cách nào thỉnh an nàng ta. Thế nhưng hết lần này tới lần khác đầu tiên bà tử này lộ ra thần sắc kinh ngạc, sau đó mới cuống quít quỳ xuống dập đầu. Bị bà tử làm như vậy, Cao Nhiên lúng túng vô cùng. Cao Nhiên vừa khó xử vừa tức giận. Bà tử này quả thực gan to bằng trời rồi. Chẳng lẽ bà ta coi nàng là nha hoàn của Lâm Vị Hi rồi?



Thế nhưng ngay trước nhiều người như vậy, Cao Nhiên cũng không tiện phát tác, chỉ có thể cười: "không sao, ngươi khẩn trương quá, sơ sót lễ tiết cũng là chuyện bình thường."



Bà tử lau mồ hôi lạnh, đứng lên cười làm lành nói: "Là lão nô thất lễ, thế tử phi chớ trách."



Triệu bà tử cũng cảm thấy tên nhà quê này không làm được chuyện gì cả. Bà ta khôngvui trừng bà tử một chút, nói sang chuyện khác: "Thế tử phi, vương phi còn đang nổi nóng, ngài khuyên nhủ vương phi một chút đi."




Cao Nhiên nhẹ nhàng cười với Cố Trình Diệu một tiếng, trong lòng cảm động hết sức: "Đa tạ thế tử thương cảm."



Cố Trình Diệu nhìn Cao Nhiên, suy nghĩ chẳng biết tại sao lại bay tới một người khác. Cho tới lúc chết Cao Hi cũng sẽ không nói những loại lời mềm mỏng thế này, thậm chí phụng dưỡng phu quân, đức dung nữ công cũng không chịu làm. Nghĩ đến đây Cố Trình Diệu đột nhiên dừng lại, sau đó chính hắn ta cũng cảm thấy kinh ngạc, vì sao lại nghĩ đến Cao Hi? một nữ tử xấu xa ác độc, cớ gì một năm sau khi chết đi, lại nhớ tới giọng nói dung mạo của nàng ấy đây?



Cố Trình Diệu đè xuống sự kỳ quái trong lòng, cũng may có nha hoàn che ánh mắt của Cao Nhiên, Cao Nhiên cũng không phát hiện ra sự khác thường này. Cố Trình Diệu nhìn một chút, nhớ tới vị nữ chủ tử khác trong nhà, đột nhiên đầu cũng có chút đau nhức: " Hôm nay thỉnh an nàng ấy, mọi việc đều suôn sẻ chứ?"



Cao Nhiên đương nhiên biết "nàng ấy" là ai. Ngay trước mặt Cố Huy Ngạn thì thôi, nhưng trong lòng hai người bọn họ cũng không chịu gọi Lâm Vị Hi là mẫu thân. thật sựquá khó chịu. Ngưng Phù giật giật, dường như muốn nói cái gì, nhưng vẫn bị Cao Nhiên đè xuống. Cao Nhiên dịu dàng hào phóng cười: "Vương phi rất hòa thuận, cũngkhông gây khó dễ cho thiếp…."



Cao Nhiên chưa dứt lời, nàng ta vừa nói như vậy, ngược lại Cố Trình Diệu càng hoài nghi. Cố Trình Diệu bất đắc dĩ nhíu mày, nhưng hắn ta nhìn thấy sắc mặt trắng bệch của Cao Nhiên, trong lòng thở dài, cũng không nhắc lại nữa.



Buổi chiều, chờ cho Cố Trình Diệu đi, Ngưng Phù vô cùng không cam lòng: "Thế tử phi, lúc nãy thế tử cố ý hỏi tới, vì sao ngài lại không nói? Vương phi nàng đang cố ý làm khó dễ ngài a."



Cao Nhiên xem thường cười cười: "Chính mình cáo trạng là hạ sách, người chân chính cao minh, xưa nay không tự mình ra trận."



Ngưng Phù không hiểu, Cao Nhiên cũng không nói tỉ mỉ. Các nàng đang ngồi, ngoài cửa vang lên động tĩnh, bên ngoài một tràng tiếng vang lên "Bốc ma ma" chờ vấn an. Cao Nhiên cười đứng lên, nhìn như ngốc nghếch nói một câu: "Người này không phảiđã đến rồi sao."



Cần gì Cao Nhiên phải làm ác nhân làm gì. Thế tử từ miệng người ngoài nghe được ủy khuất của nàng ta, chẳng phải là tốt hơn sao?