Ta Làm Kế Mẫu Của Chồng Trước

Chương 63 : Chầu mừng

Ngày đăng: 15:53 30/04/20


Với triều đình mà nói, giao thừa cũng không phải là ngày lễ trọng yếu nhất, mồng mộttết mới thực sự quan trọng.



Sáng sớm mùng một tết, toàn bộ kinh thành đều tràn ngập một loại không khí khônggiống bình thường, phía đông trời vẫn còn tối, mà từng phủ đệ đèn đuốc đều sáng trưng. Trước cổng Thừa Thiên môn có rất nhiều quan viên đang đứng chờ. Mồng mộttết chầu mừng là sự kiện quan trọng nhất trong một năm, ngày hôm đó, bách quan chầu mừng, cả nước triều bái, đây mới là uy quyền của một đại quốc.



Mồng một tết chầu mừng rất nhiều lễ tiết. Theo lý thì mệnh phụ cũng cần tiến cung chầu mừng hoàng hậu, thái hậu. Chỉ là trung cung trống không, hoàng đế chưa lập hậu, lễ nghi chầu mừng của mệnh phụ đơn giản hóa rất nhiều. Nhưng cho dù như thế, từ hai canh mặt trời còn chưa mọc cũng phải có mặt, như thế cũng đủ chịu tội.



Hôm nay tờ mờ sáng Lâm Vị Hi đã phải dậy chịu giày vò của y quan phục sức triều hội, nàng đổi lại lễ phục vương phi, đầu đội chín địch quan, lớp lót bên trong bằng lưới, cúc áo màu xanh đậm, trên ngực thêu rất nhiều tường vân và phượng hoàng bằng chỉ kim tuyến. Sau khi treo ngọc bội lên áo, cả những phục sức còn lại cũng cài lên, ngoài cùng nàng mặc áo choàng bằng lụa màu đỏ tía sang trọng, cuối cùng khoác một chiếc khăn quàng thật dài, đuôi khăn đính chuông vàng nhỏ rủ xuống đất. Trong ngoài cả bộ lễ phục này, khoảng chừng năm sáu tầng, ở giữa còn có rất nhiều ngọc bội, lụa là, áo dài tay màu đỏ gần như có thể chấm đất, ở giữa là cúc áo màu xanh đậm, ngọc khuê ngọc bội như ẩn như hiện, càng không nói đến trên đầu chín địch quan, bên trênđều là vàng bạc, ngọc thạch với bảo thạch. Lâm Vị Hi mặc vào bộ lễ phục này càng là diễm quang bốn phía, cao quý nghiêm nghị làm người khác không dám nhìn gần, nhưng đằng sau sự cao quý này thực sự vô cùng nặng nề. 



Mặc dù nặng nề, nhưng lễ tiết nghiêm ngặt của Trung Nguyên, những thứ rườm rà này là minh chứng tốt nhất cho quyền thế cùng địa vị, mỗi một chi tiết trên lễ phục, dù chỉ là một đóa hoa thêu nho nhỏ cũng tượng trưng cho địa vị cùng trật tự. Mỗi mộtthứ nhỏ nhặt này gộp lại, chính là lúc Lâm Vị Hi đứng trong đại điện chầu mừng trong đại điện, đập vào mặt là sự uy nghi hoa mỹ.



Lâm Vị Hi thuộc về mệnh phụ bên ngoài, nhưng bây giờ trong cung không có hậu phi, nàng lại là Yến vương phi, cho dù là trẻ tuổi nhất, chúng vương phi cũng không dám để nàng đứng ở phía sau. Lâm Vị Hi từ chối không có kết quả, đành đứng đầu tiên trong chúng mệnh phụ, đoan trang nghiêm cẩn dẫn đám người cử hành đại lễ chầu mừng, rất có tư thái của người đứng đầu trong chúng mệnh phụ. 



Kỳ thật lễ tiết chầu mừng đã giản hóa rất nhiều, dù sao thái hậu, hoàng hậu mới thậtsự là trọng tâm của lễ nghi. Theo lý hoàng đế nhỏ tuổi, vẫn chưa lập hậu, nên hủy bỏ nữ quyến chầu mừng. Thế nhưng Trương thủ phụ vô cùng chấp nhất đối với mấy cái lễ nghi phiền phức này, không những soi mói từng cử chỉ hành vi của chúng thần mà ngay cả hoàng đế cũng không may mắn thoát khỏi, chỉ cần một điểm sai lầm cũng muốn vạch tội. Tập tục của nam tử là như thế, những nữ quyến như Lâm Vị Hi đương nhiên cũng bị liên lụy.



Đêm qua đón giao thừa, mọi người vốn ngủ muộn, hôm nay lại từ hai canh đã bắt đầu mặc lễ phục, sau đó lại mang bộ lễ phục nặng tầm mười cân tham gia lễ chầu mừng dài dòng rườm rà, hết quỳ lạy lại đứng dậy không biết giày vò bao nhiêu lần. Trọn vẹn cả một lễ chầu mừng, những người trẻ như Lâm Vị Hi còn tốt, nhóm cáo mệnh phu nhân đã có tuổi thật sự không chịu nổi. Chờ cho lễ tiết kết thúc, Tiền thái hậu cũngnhẹ nhàng thở ra, lập tức cho người vịn đến đằng sau để nghỉ ngơi.




Dáng vẻ tươi cười của Lâm Vị Hi ngưng lại: "Đại trưởng công chúa..."



"không có việc gì, ta cũng lớn tuổi rồi, không cần kiêng kị những thứ này." Đại trưởng công chúa Thọ Khang cẩn thận nhìn mặt Lâm Vị Hi, trong ánh mắt không khỏi lóe ra hơi nước:"Biết được con cùng Yến vương đồng tâm, vợ chồng hòa thuận, tâm nguyện ta đã xong, thật sự không còn gì không yên tâm. Hai người các con nhất định phải sống thật tốt, sớm ngày sinh hạ hài tử mập mạp. Nếu là nhi tử khẳng định giống Yến vương, từ nhỏ đã thông minh lanh lợi, nếu là nữ tử vậy thì sẽ giống con, ai u, đây chính là tiểu cô nương oan gia khó lường, chỉ sợ không hề dễ chọc."



Lâm Vị Hi cũng bị nói cho mỉm cười, nàng bồi tiếp trưởng bối thì không cần phải nói, thế nhưng trong lòng nghĩ đến chuyện đêm qua, vẫn không khỏi sa sút.



Bây giờ Yến vương cưng sủng nàng là bởi vì những chuyện giữa nam nữ kia. Cái này đều là hư ảo, chỉ có liên quan đến dòng dõi, mới có thể nhìn thấy thái độ thật sự của nam tử. Yến vương đối với nàng, là dạng tình cảm gì đây? Đến tột cùng hắn đặt nàng ở vị trí nào?



Lâm Vị Hi chưa kịp suy nghĩ đến vẫn đề này thì bị người cắt đứt. Nội thị mặc áo đỏ đứng ở cửa noãn các, vẻ mặt tươi cười vái chào Lâm Vị Hi cùng đại trưởng công chúa Thọ Khang: "Yến vương phi, đại trưởng công chúa, thái hậu nương nương cho mời."



Tác giả có lời muốn nói:



không quan tâm thì sẽ không xoắn xuýt, chỉ có để ý, mới có thể nghĩ đông nghĩ tây.