Ta Làm Kế Mẫu Của Chồng Trước

Chương 89 : Ánh trăng

Ngày đăng: 21:59 20/05/20


"Đệ đệ?" Cao Nhiên tức giận đến muốn cười ra tiếng, quả nhiên nàng ta cũng bật cười, "Chàng coi hắn là anh em đồng bào, nhưng chưa chắc người ta cũng nghĩ như vậy đâu. trên đời này mẹ kế cùng con trai trưởng của nguyên phối, náo ra bao nhiêu chuyện còn ít hay sao?Thế tập vạn hộ thân vương a, ai có thể chống lại được mê hoặc cỡ này?"



Cố Trình Diệu nghe những lời này thì vô thức cảm thấy không vui, hắn ta không thích nghe có người nói Lâm Vị Hi như vậy: "Người khác ánh mắt thiển cận, hám lợi, nhưng nàng ấy không phải là người như thế "



Lúc đầu Cao Nhiên chỉ là nhắc nhở, thế nhưng khi nghe được Cố Trình Diệu nói như vậy, lửa giận vốn đè nén ở đáy lòng của nàng ta phịch một tiếng bốc lên đầu, giọng điệu cũng biến thành cực kém: "Thế tử đây là chàng có ý gì? Chàng cảm thấy nàng ta không phải là người như thế? A, quả thực là buồn cười. Nàng ta ích kỷ bạc bẽo, bây giờ lại bởi vì mang thai, phụ thân càng thêm bị nàng ta mê hoặc, quả thực muốn cái gì được cái đó. Chàng cho là nàng ta thật sự không thèm để ý sao? Cũng được, coi như bây giờ nàng ta không có tâm tư gì đối với tước vị, thế nhưng một khi nàng sinh hạ nhi tử, về lâu về dài, chẳng lẽ một chút ý đồ xấu nàng ta cũng không có sao?"



Cố Trình Diệu cảm thấy cuộc nói chuyện này không có cách nào tiếp tục được nữa, làm sao Cao Nhiên lại trở nên vô lý như này. Cố Trình Diệu nói: "Chuyện thừa kế tước vị là tổ chế rồi, vì tước vị mà anh em chém giết sẽ không bao giờ xảy ra ở nhà chúng ta. Cả phụ thân và nàng ấy cũng không phải là người như thế. Ta không biết nàng từ đâu nghe được những loại lời như này, nhưng đối với phụ thân cùng nàng ấy đều là vũ nhục. Hơn nữa, nàng để ta ở vị trí nào? Năm nay ta đã mười tám, chẳng lẽ còn cần phải dựa vào một chút thủ đoạn hạ lưu trong nội trạch mới có thể bảo vệ được địa vị hay sao?”



Nghe đến đây Cao Nhiên như bị dẫm phải đuôi, đột nhiên kích động hẳn lên: "Hạ lưu? Thế tử đây là chàng đang nói ai?"



"Ta chỉ là nói sự thật, cũng không có ý chỉ ai." Cố Trình Diệu lạnh lùng nói, "Nàng làm gì mà phải vội vã như vậy."



Mặc dù nói như vậy, thế nhưng trong lòng hai người đều hiểu rõ, ý của Cố Trình Diệu là chuyện Cao Nhiên ám hại Vân Tuệ. Chuyện này đã bị giấu nhẹm đi, Vân Tuệ cũng rời đi gần nửa năm rồi, nhưng tình cảm giống như tấm gương, một khi có vết rách, sau này dù có tu bổ như thế nào cũng không thể khôi phục như ban đầu được nữa. Chuyện liên quan đến Vân Tuệ, giống như là vết rạn ngăn cách giữa Cố Trình Diệu với Cao Nhiên. âm mưu của Cao Nhiên bị lộ, hình tượng hiền lương thục đức nàng ta dựng lên bị sụp đổ, mà Cố Trình Diệu cũng không chịu tin tưởng Cao Nhiên thêm lần nữa.



Nghĩ tới đây hốc mắt Cao Nhiên cay cay, rốt cuộc nước mắt không nhịn được nữa. Tất cả đều bởi vì Vân Tuệ, bởi vì cái ấm âm dương kia, nếu như không phải bởi vì cái bầu rượu kia không được xử lý sạch sẽ, làm sao nàng ta lại bị Cố Trình Diệu nghi kỵ, mà Hàn thị như thế nào lại bị thế tử anh quốc công giận chó đánh mèo vì một sủng thiếp đã chết từ bao nhiêu năm trước rồi.



một bước sai ngàn bước sai, cũng là bởi vì nàng ta bị thất thủ ở nơi này, ấm âm dương bị Cố Trình Diệu phát hiện, hình tượng ôn nhu dịu dàng cũng bị sụp đổ trong gang tấc. Về sau thế tử anh quốc công xen vào việc của người khác, chọc giận Cố Trình Diệu, Cố Trình Diệu lại đem chuyện ấm âm dương ném cho ông ta, làm cho Hàn thị cùng Cao Thầm lâm vào nguy cơ. Hàn thị sợ hãi chuyện của mình làm bại lộ, khi lão phu nhân anh quốc công hỏi thăm bà ta hành tung của thế tử, bà ta trái với lương tâm lắc đầu nói không biết, mà chính điều này lại làm cho thế tử anh quốc công mất máu mà chết. Bây giờ cuộc sống của Hàn thị mỗi ngày như đi trên lớp băng mỏng, có vẻ như lão phu nhân có chỗ nghi ngờ, vẫn một mực tra trước khi thế tử anh quốc công qua đời đến cùng đã gặp qua người nào, ngộ nhỡ lão phu nhân tra ra nguồn gốc, vậy thì Hàn thị nên làm gì bây giờ?



Trong khoảng thời gian này mọi việc của Cao Nhiên đều không thuận lợi, điều kiện của Cao Khác cực kỳ phù hợp cho việc nhận làm con thừa tự ở phủ anh quốc công, Hàn thị cũng bởi vì cái chết của thế tử anh quốc công mà hoảng sợ không thể chịu nổi dù chỉ một ngày. Cao Nhiên bị những chuyện này tra tấn làm cho tâm trí lao lực quá độ, mà hết lần này tới lần khác chính tình cảm phu thê của nàng ta với Cố Trình Diệu cũng ngày càng nát bét.




Cao Nhiên tỉnh táo lại, tranh thủ thời gian xoa mặt, lau hai vệt nước mắt còn chưa khô ở trên mặt, lạnh nhạt nói: "Chuyện gì?"



"Người của phủ anh quốc công đến, Hàn di nương sai người đưa đồ tới cho ngài."



"Mang vào đi." Cao Nhiên lạnh lùng phân phó. Nàng ta từ dưới đất ngồi dậy, sắc mặt âm trầm sửa sang lại quần áo trên người, một lát sau, đột nhiên nàng ta nhớ tới cái gì, "Sao đột nhiên người phủ anh quốc công lại đến đây? Là ai mang đồ tới?"



"Là Cao Khác thiếu gia. Thiếu gia cảm kích vương phi Bá Nhạc chi ân, cho nên đến để cảm tạ vương phi."



Nghe được cái tên này, cực nhanh sắc mặt Cao Nhiên chìm xuống. Nàng ta cười lạnh một tiếng, tức giận khẽ nguyền rủa một câu: "Vật họp theo loài, người chia theo nhóm."



Nha hoàn đứng hầu bên ngoài mơ hồ nghe được Cao Nhiên nói cái gì, nhưng lại không nghe rõ, nàng ta cẩn thận hỏi thăm: "Thế tử phi, ngài phân phó gì ạ?"



"không có gì." Cao Nhiên nhàn nhạt trả lời một câu. Nàng ta vịn cạnh bàn, chậm rãi ngồi lên đôn thêu.



Kinh nghiệm từ kiếp trước quả nhiên là không sai, tất cả nam nhân đều không đáng tin. Chỉ có tiền tài, quyền thế cùng anh em ruột thịt mới không phản bội ngươi.



Trong mắt Cao Nhiên lóe lên tia sáng hung ác, không vào hang hổ làm sao bắt được hổ con, nhất định nàng ta phải làm cho đệ đệ trở thành người thừa kế phủ anh quốc công. Những ai cản đường, tất cả đều phải chết.