Tà Phượng Nghịch Thiên

Chương 11032 : Háo hức về nhà 2

Ngày đăng: 19:14 19/04/20


"Các ngươi có mười người phải không?" Ánh mắt của Hạ Như Phong từ trên những người đó thu hồi lại, lạnh lùng quay đầu nhìn về phía mười người Linh vương đang đứng.



Bị ánh mắt của nàng nhìn tới, mười người Linh vương này, tự nhiên lại xuất hiện một loại sợ hãi, bọn họ không chút nghi ngờ, nếu họ nói một chữ không, thiếu nữ này tuyệt đối sẽ ra lệnh cho Hỏa Long kia nuốt bọn họ.



"Các ngươi thật không biết tốt xấu, chủ nhân để cho các ngươi thần phục thì chính là phúc khí của các ngươi, nhưng nếu các ngươi thà rằng không cần loại phúc khí này thì không bằng các ngươi đi gặp Diêm Vương đi."



Lại một âm thanh khác vang lên, nhưng âm thanh này lại không giống Hạ Như Phong lạnh nhạt như mây như gió, cũng không phải mười phần trẻ con của Vật Nhỏ, vậy là nói âm thanh kia không phải đến từ miệng của một người một thú này.



Sau đó, khi thấy một màn tiếp theo, mọi người không tự chủ được phải ngây dại.

Hiếm khi trăng sáng, ánh trăng màu ngà phủ xuống, đúng lúc giữa hai sừng rồng của Hỏa Long, một con có bộ lông như tuyết, con ngươi của hồ ly xinh đẹp như nước nằm ở phía trên đó.



Ai cũng không có chú ý tới nó xuất hiện như thế nào, chẳng qua chỉ thấy trên tay của thiếu nữ kia là một quyển triệu hồi thư màu bạc, chúng ta có thể đoán ra, con thú này, tất nhiên là triệu hồi thú của thiếu nữ kia.



Lại là một triệu hồi thú có thể nói sao?



Vốn là một con Hỏa Long đã đủ làm cho bọn họ tràn ngập nguy cơ, giờ lại tới thêm một con Tuyết hồ, chuyện này....Còn để cho bọn họ sống nữa không chứ?



"Ít ở đây giả thần giả quỷ, lão tử nhất định không đầu hàng, cũng chính là không phục ngươi." Vẫn như cũ là vị lão giả mũi tẹt kia nói chuyện, hắn khinh thường hừ lạnh một tiếng nói, "Là một nữ tử, nên trở về giúp phu quân dạy con, chiến đấu này nọ là việc của nam tử, không phải hạng nữ lưu như các ngươi có thể nhúng tay, muốn ta nguyện trung thành với một nữ tử, tuyệt đối không có khả năng."



"Tuyệt không đầu hàng?" Khóe miệng Hạ Như Phong nở nụ cười lạnh, hồng bào bay trong gió, giống như đối diện với Mạn Châu Sa Hoa ở miền cực lạc, xinh đẹp diêm dúa lẳng lơ, "Tính cách của ngươi, ta rất tán thưởng, đáng tiếc, ngươi lại phải chết."



Đối với địch nhân, tất nhiên nàng sẽ không bao giờ mềm lòng.



Muốn thu phục những người này chính là để làm vật hy sinh thôi, nhưng cũng không nhất định phải có. Dù sao chăng nữa những người này cũng là thế lực của quân địch, nàng sẽ không tùy ý tin tưởng bọn họ.

Mà Hạ Như Phong vừa nói xong, bóng dáng màu trắng trên sừng rồng đột nhiên biến mất.



Những Linh vương đó đều sửng sốt, còn chưa có phục hồi tinh thần lại, chợt nghe lão giả mũi tẹt bên cạnh truyền đến tiếng kêu thảm thiết, tiếng kêu kia vang bên tai, vô cùng thê thảm, làm cho người nghe đều có một loại cảm giác sởn gai ốc.


Nhóm người này đều là thủ hạ cũng là người của nàng, vì vậy khi cùng bọn họ nói chuyện giọng điệu của nàng không còn sự lạnh nhạt lãnh khốc nữa.



Nghe vậy, các thành viên của chiến đội Nghịch thiên đều dùng ánh mắt kích động nhìn Hạ Như Phong.



Những người này có lẽ cũng đã từng nếm trãi sự lạnh nhạt của con người, cho nên trong mắt họ chỉ còn lại thất vọng đối với thế gian, cũng bởi vậy, mới bị Hạ Như Phong lựa chọn, sắp xếp vào chiến đội Nghịch thiên.



Nhưng mặc kệ bọn họ lãnh khốc khát máu như thế nào, bọn họ vẫn rất quan tâm để ý đến người thân.

Lúc đầu khi gia nhập vào một thế lực, chẳng qua là vì để cho người thân có cuộc sống tốt hơn, không cần phải vất vả như vậy, bởi vậy, khi nghe Hạ Như Phong nói như vậy, làm sao bọn họ không kích động được chứ?



Không chỉ có thể nhận rất nhiều tiền, còn có thể cho người thân đan dược để thân thể trở nên khỏe mạnh, thậm chí có thể trị khỏi những bệnh tật đã lâu, phải biết rằng, để có một viên đan dược chữa trị, dù bọn họ có bán mình đi cũng chưa chắc đã mua nổi!



Chẳng qua, những người này trải qua một tháng chém giết, tâm trạng cũng tương đối ổn định, chỉ hơi hơi kích động, sau đó tâm trạng lại bình thường như cũ.



Chín Linh vương nhìn thấy chỉ biết lắc đầu thở dài, nếu như để cho bọn họ bồi dưỡng nhân tài, thì cũng không thể làm được giống như thiếu nữ này, không chỉ bọn họ, chỉ sợ trên thế gian này cũng ít có ai có thể làm được như vậy?



"Yên tâm, chỉ cần các ngươi đi theo ta lâu dài, những thứ cho các ngươi chắc chắn sẽ không ít." Nhận thấy được sự kích động trong lòng của bọn họ, Hạ Như Phong mỉm cười, thản nhiên nói.



Đối mặt với kẻ địch, nàng có thể tàn nhẫn, vui vẻ tính kế, nhưng đối với người một nhà thì nàng sẽ không keo kiệt. Huống chi nàng đối với những thứ đó, nàng cũng không xem trọng.



Tuy rằng nàng đưa bọn họ vào con đường giết chóc, nhưng cũng không muốn diệt sạch nhân tính của bọn họ.



Nếu một người mà ngay cả thất tình lục dục đều không có, như vậy trên con đường tu luyện của cường giả sẽ không đi được quá xa.



"Tiếp theo cũng nên đến lượt của Tần vương..." Hạ Như Phong ngửa đầu nhìn về phía trăng tròn trên bầu trời kia, khóe môi nàng nở nụ cười, mang theo tia sáng lạnh lẽo.



Tần vương, lúc trước thời điểm ngươi phái quân đội đến đối phó ta, có nghĩ tới cũng có một ngày chính mình cũng sẽ bị như vậy không?