Ta Sinh Con Cho Tổng Tài
Chương 201 : Cũng không muốn chúc phúc anh
Ngày đăng: 09:29 18/04/20
Lúc Tưởng Hạo mở mắt ra, trời sáng đã sáng choang.
Anh mơ mơ màng màng nửa ngồi dậy, chỉ cảm thấy bên cạnh có một thứ mềm nhũn, quay đầu híp mắt nhìn, là một người.
Lý Kha.
Cả người anh nhất thời chấn động, ký ức mơ hồ ở trong đầu sôi trào.
Hôm qua nhìn thấy hình ảnh Cố Phong và Dư Bảo Nguyên ở bên nhau, anh sắp tuyệt vọng về chuyện theo đuổi Dư Bảo Nguyên, trong lòng khó chịu cực kỳ, vì vậy mới sẽ liều mạng đi.
Trong ký tức, tên ngốc Lý Kha này hình như cứ bị mình túm lại bồi .
.
.
.
.
.
Advertisement / Quảng cáo
Vậy .
.
.
.
.
.
sau đó mình cũng là nó đưa về khách sạn? Tưởng Hạo thở ra một hơi, nhuận cổ họng khô khốc, đưa tay vén chăn.
" Tưởng Hạo nghe ra xa cách nhàn nhạt trong giọng nói của Dư Bảo Nguyên, trong lòng đau xót, anh cười khổ nói: "Ăn cơm gì đó, vẫn là tôi mời.
Em trước yên tâm phẫu thuật, dưỡng khỏi bệnh.
" "Được rồi," Cố Phong chờ Tưởng Hạo nói xong câu này, chợt cắt đứt, lại nhẹ nhàng nói với Dư Bảo Nguyên, "Bác sĩ đến rồi, nên làm giải phẫu.
Đừng sợ, tôi sẽ ở bên ngoài bồi em.
" Dư Bảo Nguyên không nói chuyện, hít sâu một hơi.
Advertisement / Quảng cáo
Đám người Cố Phong và Tưởng Hạo, cứ như vậy trầm mặc nhìn Dư Bảo Nguyên được đẩy vào phòng giải phẫu, bảng đèn "Đang giải phẫu" màu đỏ ở cửa phòng giải phẫu, chợt sáng lên.
Cố Phong và Tưởng Hạo ngồi song song trên ghế dài, lâm vào chờ đợi dài đằng đẵng.
Cũng không biết qua bao lâu, Cố Phong mới đánh gãy trầm mặc như chết này, tự tại nói: "Tôi và Bảo Nguyên ở chung rồi, anh biết chứ.
" Tưởng Hạo nghe ra ý tứ trong lời nói Cố Phong: "Mấy hôm trước nghe nói.
" Cố Phong còn chưa nói, Tưởng Hạo liền nói tiếp: "Tôi hi vọng Bảo Nguyên hạnh phúc vui vẻ, nhưng tôi .
.
.
.
.
.
cũng không phải quá muốn chúc phúc Cố tổng anh.
"