Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế (Bản Dịch)

Chương 26 : Hãm Hại Không Bằng Giết Hại

Ngày đăng: 03:21 08/08/20

Chương 26: Hãm Hại Không Bằng Giết Hại
Trần Phong trở về phòng, lại ngựa quen đường cũ mà mở trợ lý trí tuệ nhân tạo của mình ra.
Trợ lý trí tuệ nhân tạo quân dụng so với dân dụng có chút khác nhau, ở một số khía cạnh, hệ thống nội dung quân dụng chi tiết hơn nhưng dữ liệu tương quan trong lĩnh vực giải trí vẫn còn nhiều thiếu sót, dù vẫn có âm nhạc và phim ảnh nhưng chỉ có nội dung, không cách nào truy vấn các thông tin liên quan.
Trước đây, lần nào Trần Phong cũng chờ sau khi rời khỏi quân doanh mới bắt đầu đặc huấn, nguyên nhân cũng chính là vì vậy, nếu không thì thật lãng phí thời gian.
Nhưng lần này hắn chỉ đơn giản nghe một vài bài hát, thì đã có thể biết được thông tin mình cần.
Sau một lúc lâu, hắn rơi vào trầm mặc.
Chung Lôi vẫn là một trong top 100 “cường giả” của ngàn năm trước.
Điều này cho thấy rõ, chân tài của Chung Lôi thực sự rất vững chắc, cũng không thể vì bị Trần Phong cướp đi một bài «Vô Vị» mà bị ảnh hưởng.
Nhưng số ca khúc sáng tác của cô nàng đã từ 78 biến thành tổng cộng 79 bài.
Số ca khúc cô nàng biểu diễn vẫn là 30, bất luận là tên hay nội dung vẫn chưa từng có chút biến hóa nào.
Nhưng bài hát đầu tay, « Vô Vị », trong cuộc đời cô nàng đã thay đổi trở thành sáng tác của kẻ khác.
Tên của Trần Phong bỗng nhiên cũng ở trong hàng ngũ đó.
Trần Phong đã lưu danh sử xanh rồi, mức độ cọ nhiệt này vẫn khá an bình.
Trần Phong lại tra cứu tên mình trong danh sách tác giả.
Hệ thống AI tự động bỏ đi toàn bộ người trùng họ, trùng tên, hiện ra chính bản thân hắn.
Nhìn qua đúng là khá lúng túng, hóa ra hắn thật sự chỉ có đúng một bài này.
Dù Chung Lôi bị đoạt mất « Vô Vị » nhưng tổn thất cũng không lớn.
Ở tuyến thời gian khác cô nàng viết tổng cộng 38 bài hát cho người khác.
Ở tuyến thời gian này cô nàng viết 39 bài.
Con số nhiều hơn kia chính là « Khô Khan » và nó được giao cho Lộ Vy.
Nghe qua « Khô Kha n» một lần, Trần Phong giơ tay lên khẽ xoa xoa mũi.
Xem ra những lo lắng trước đây của hắn đều dư thừa, người có tài đúng là không giống người thường, hắn lặng lẽ ám toán đoạt đi của cô một ca khúc, nhưng trở tay lại cũng chỉ là một tay đồng cấp.
Không đúng, so với sự xoay chuyển ngược lại từ phẫn uất, đau khổ, cùng hận đời của « Vô Vị » thì « Khô Khan » này dường như lại ở một cảnh giới hoàn toàn khác.
Thời điểm tồi tệ không tệ như vậy, nhưng thời điểm xoay chuyển, lại không kém chút nào.
« Khô Khan » rực rỡ hơn nhiều, sự biến đổi của tâm tình bên trong là một thứ tinh tế và thầm lặng.
Nếu như « Vô Vị » là viết cho những kẻ âu sầu vì thất bại và cô độc nhất trong cuộc sống hiện thực, thì « Khô Khan » lại chính là viết cho những người trông thì có vẻ bình thường không có gì lạ nhưng kì thực lại chính là những người bình thường không còn muốn sống nữa.
« Vô Vị » có thể đánh thức người đang ở trong tuyệt vọng, « Khô Khan » lại có thể khiến một con người mất đi động lực vì thực tại tê tái, cháy lên ý chí chiến đấu một lần nữa.
So sánh cả hai thì cảnh giới sáng tác « Khô Khan » so với một Chung Lôi chưa từng viết ca khúc mới này, cuối cùng còn cao hơn một bậc.
Đáng tiếc là dù cô nàng được coi là tác giả của hài bát nhưng Chung Lôi lại chưa bao giờ công khai hát qua bài hát này, càng không bất kỳ bản thu âm nào có thanh tuyến của cô.
« Khô Khan » chỉ có phiên bản của Lộ Vy.
Cái cô nàng Chung Lôi này chính là loại người dứt khoát như vậy, nếu đã nói là bán cho người khác thì không cần biết phẩm chất của bản thân bài hát như thế nào, cô nàng vẫn thật sự vứt nó đi như một cây chổi cũ.
Chỉ tổ khiến thế nhân ngàn năm sau cảm thấy tiếc nuối, bất cứ khi nào nghĩ về nó lại chỉ biết thở dài.
Tuy Lộ Vy cũng không tệ nhưng so với Chung Lôi thì vẫn còn thua một đường.
Về mặt nghệ thuật, cái gọi là “thua một đường” này sẽ từ một chút luyến tiếc nho nhỏ mà trải qua tương lai ngàn năm, nó sẽ bị phóng đại vô cùng to lớn, trở thành một sự tiếc nuối thiên thu không thể bù đắp được.
Tiếc là con người không thể khiến thời gian quay trở lại, khiến cô nàng hát nó một lần.
Đương nhiên là Trần Phong không thể biết nhiều như vậy, nhưng sở dĩ hắn biết là vì bên dưới bài « Khô Khan » này, có một nhạc sĩ cự phách sinh vào thế kỷ 28 đã để lại bình luận.
Như thế thì quả là quá khủng bố rồi.
Rõ ràng là cô nàng bị Trần Phong âm thầm chèn ép nhưng ngược lại Chung Lôi trở nên mạnh hơn, đúc kết ý nghĩa thật sự của tác phẩm debut tiêu biểu nhất, hơn nữa còn vượt qua cả nó!
Trần Phong chỉ muốn nói, cô nàng này rõ ràng chỉ là một cô gái xinh đẹp, nói chuyện với cô nàng cũng chỉ có mỗi cảm giác như vậy, nhưng tại sao đầu óc của cô trong lĩnh vực âm nhạc lại sinh sôi mãnh như vậy!
Bỏ qua việc sáng tác « Khô Khan » thì còn một thứ khiến Trần Phong vô cùng khó chịu.
Hắn phát hiện « Đêm Đã Khuya » vẫn còn, hơn nữa tác giả vẫn là Chung Lôi.
Hơn nữa thời gian phát hành « Đêm Đã Khuya » còn trước cả « Khô Khan », ngay sau « Vô Vị », chỉ cách chưa đầy hai tháng.
Điều này có nghĩa là, trong tuyến thời gian tương lai này, Trần Phong vẫn không thể nào bán được « Đêm Đã Khuya », hơn nữa chẳng bao lâu sau Chung Lôi lại còn tự mình viết ra, cho dù hắn nắm trong tay Khúc phổ hoàn chỉnh cũng không cách nào bán được.
Trần Phong thấy chuyện này không ổn rồi.
Cô có cần dở điên dở dại như thế không, bây giờ cô chẳng phải là một con chim non sao?
Chẳng phải hắn đã đưa « Vô Vị » cho cô nàng hát trước vài năm sao? Cái người này sao có thể điên khùng đến thế, tiến hóa nhanh đến thế chứ?
Hắn có chút không đuổi kịp tiết tấu cuồng dã của cô nàng!
Nhưng hắn cẩn thận nhớ lại thì Khúc phổ của « Đêm Đã Khuya » bàn bạc, không có gì đặc biệt cho lắm.
Bất đồng với việc dùng 12 loại nhạc cụ làm beat như « Vô Vị », « Đêm Đã Khuya » đặc biệt thích hợp dùng để diễn Rock, tổng cộng cũng chỉ có bốn loại nhạc cụ.
Ghi-ta điện, bass, giá trống, organ. Hết.
Mấy loại này đều là nhạc cụ thường thấy, vừa vặn thuộc vào phạm vi những loại mà Chung Lôi đã tinh thông ở thời điểm hiện tại, nên sau khi cô nàng bị « Vô Vị » đốt sạch nhiệt tình sáng tác thì nhanh chóng viết ra bài rock mới « Đêm Đã Khuya » cũng hợp tình hợp lí.
Chẳng qua là hắn không ngờ việc sao chép bài này lại gặp vấn đề như vậy.
Lúc này Trần Phong quyết định, chờ sau khi trở về, dù có phải đại hạ giá bản thân thì hắn cũng phải làm lơ đi cầu sự giúp đỡ của Trịnh Nhu và Lộ Vy, nhanh chóng bán « Đêm Đã Khuya » đi, nhanh chóng sản xuất Demo.
À, không đúng, quay về thì việc đầu tiên hắn cần làm là hát cho cô nàng nghe!
Tuy đối với ca hát thì Trần Phong tự biết rõ bản thân, nhưng điều đó không quan trọng, không cần biết bây giờ trong lòng Chung Lôi đã nổi lên linh cảm gì chưa, ngược lại hiện tại cô nàng cũng chưa hát cho hắn nghe.
Về phía hắn thì hắn phải trình làng ca khúc này trước mặt cô nàng, phủ đầu tại chỗ để cô nàng trở tay không kịp!
Đầu óc cô có bao nhiêu linh cảm thì làm ơn kiềm lại giùm hắn, sau đó pha trộn thật tốt rồi cho ra đời một ca khúc vang đội hơn đi!
Nhưng lần này Trần Phong không định bán « Đêm Đã Khuya » cho Chung Lôi nữa, nếu không, cô nàng lại nhiều thêm một bài khác, lại bán cho người ta thì có trời mới biết mọi chuyện sẽ xuất hiện loại biến hóa nào.
Giống như bây giờ, Trần Phong cũng không biết làm thế nào mà Chung Lôi lại nhanh chóng chung đường với Lộ Vy, chẳng lẽ lại là thông qua hắn?
Không biết sao, dù lương tâm hắn không thấy thẹn với ai nhưng trong lòng cũng có chút hoang mang.
Hai người các cô sớm muộn gì cũng sẽ trở thành địch thử, các cô lại nhanh chóng nhập bọn với nhau như thế, hắn nên xử lý thế nào?
Cho nên, ừm… chắc hắn phải làm một thao tác nữa, diệt sạch hiện tượng này này xuống.
Đó chính là hắn định sao chép «Khô Khan», lấy về để Chung Lôi tự mình hát.
Trần Phong quả nhiên là một kẻ trộm đầy hiếu kỳ, sau khi làm xong một trận như vậy, mọi chuyện sẽ biến hóa như thế nào đây?
Tiếc nuối lớn nhất của một nhạc sĩ cự phách thế kỷ 28 chính là không thể nghe Chung Lôi hát « Khô Khan ».
Sự tiếc nuối này bị hắn lấy ra từ hư không rồi cứ như thế mà biến mất không để lại dấu vết.
Anh trai à, xin lỗi vì đã chơi xấu anh!
Ngày xuyên qua đầu tiên, Trần Phong nghiêm túc cẩn thận nghe đi nghe lại 10 bài hát.
Toàn bộ vẫn là của Chung Lôi.
Lần này, bao gồm cả « Khô Khan », hắn dự định sao chép 4 bài của Chung Lôi.
Hãm hại không bằng giết hại.
Dù sao thì sự thật này chứng minh rằng trải nghiệm của cô ấy càng dằn vặt thì bài hát của cô ấy càng dằn vặt càng hay.
Trần Phong cũng muốn biết, nếu hắn bắt một con cừu sắp chết đi nhổ lông, thì có thể đè ép tiềm lực của Chung Lôi ra ngoài hay không.
Lông cừu rất tốt lại còn có thể mọc mới.
Mấu chốt là sao chép sự ổn định của cô ấy!