Tà Vương Phúc Hắc Sủng Cuồng Phi
Chương 40 : Môn chủ tới cứu
Ngày đăng: 14:16 30/04/20
Trước kia hắn ta cảm thấy Dạ Hi xấu nên không có cái tâm tư này, nhưng vừa rồi khi ôm nàng, hắn phát hiện được Dạ Hi dịch dung. Lúc ấy khi nhìn chân dung của Dạ Hi, Quân Mặc Dực đã sửng sốt rất lâu, hắn ta không nghĩ tới thì ra Dạ Hi chính là nữ tử thần bí mê hồn ở Yên Vũ các.
Nếu là mỹ nữ, sao hắn lại không thu vào ngực mình. Bởi vậy, Quân Mặc Dực cho Dạ Hi hai lựa chọn.
“Thật có lỗi, bổn vương phi đối với việc làm nữ nhân hay thủ hạ của ngươi đều không có hứng thú, khuyên ngươi vẫn nên sớm để bổn vương phi rời đi, phải biết rằng Huyết Sát của bổn vương phi cũng không phải là đèn đã cạn dầu.” Dạ Hi lạnh lùng nói.
Nàng cũng không phải kẻ ngốc, từ lúc mình bị dính mê dược, nàng cũng đã lưu lại ám hiệu ở trong phòng, nghĩ tới lúc này hẳn là người của Huyết Sát đã phát hiện ra nàng bị mất tích.
“Bản công tử không hiểu tên ngốc Quân Mặc Hiên kia có chỗ nào tốt, đáng để nàng làm tất cả vì hắn.” Quân Mặc Dực giận dữ nói, Dạ Hi là người thế nào làm sao hắn có thể không biết.
Bởi vì biết, cho nên càng khó hiểu, sao nàng có thể thích một kẻ ngốc.
“Không có đáng giá hay không, chỉ có muốn hay không thôi, động vật máu lạnh giống như nhị ca, cả đời cũng sẽ không biết được?” Dạ Hi thản nhiên nói. Vừa nói vừa nghĩ tới Quân Mặc Hiên, trong mắt nàng lộ ra nồng đậm dịu dàng.
Động vật máu lạnh, nàng dám nói hắn là động vật máu lạnh. Quân Mặc Dực khó thở, đồng thời bắt lấy Dạ Hi, kéo nàng vào trong lòng. Đã không còn băng ti, Dạ Hi ở trước mặt tuyệt đỉnh cao thủ như Quân Mặc Dực, chỉ có thể khoanh tay chịu trói.
“Động vật máu lạnh, vậy thì để ta cho nàng nhìn thật rõ, động vật máu lạnh như ta làm thế nào khiến nàng nhiệt huyết sôi trào.” Quân Mặc Dực hừ lạnh một tiếng, ngay sau đó thân thể từ từ áp sát vào Dạ Hi.
“Ngươi... Ngươi muốn làm gì.” Dạ Hi không phải kẻ ngốc, Quân Mặc Dực muốn làm gì nàng biết rất rõ.
“Dĩ nhiên là làm...” Chữ nàng còn chưa kịp nói ra, xa xa, Long Môn môn chủ mặc bộ hắc y đang hừng hực đi tới. Sử dụng nội lực tách Dạ Hi và Quân Mặc Dực ra.
Đột nhiên, bàn tay Dạ Hi từ từ nâng lên, nắm băng ti trong tay tính đâm về phía ngực mình.
Quân Mặc Hiên thấy thế, kinh hãi. Đưa tay ra túm lấy băng ti trong tay Dạ Hi. Khi hắn nhận lấy băng ti thì, trong mắt rõ ràng khác biệt, đây là thứ gì, sao nhiệt độ lại thấp như vậy.
Thời điểm Hi nhi dùng nó giết địch chẳng lẽ không cảm thấy lạnh sao? Trong lòng Quân Mặc Hiên không khỏi cảm thấy đau lòng. Rốt cuộc là ai, huấn luyện Hi nhi của hắn trở nên như vậy.
Quân Mặc Hiên một bên ôm chặt lấy Dạ Hi, hy vọng có thể cho nàng ấm áp, để nàng có thể từ thế giới của mình đi ra. Một bên thì quan sát chung quanh, muốn tìm ra biện pháp phá giải Mê Huyễn trận.
Vừa muốn chăm sóc Dạ Hi, vừa muốn phá Mê Huyễn trận, còn phải dùng nội lực chống đỡ uy lực của Mê Huyễn trận để cho bản thân thời khắc đều giữ vững tỉnh táo. Nói thật trong lòng Quân Mặc Hiên không hề nắm chắc, nhất là hiện tại Dạ Hi lại đang rơi vào cái tình trạng này.
“Chết tiệt.” Quân Mặc Hiên thấp giọng chửi một tiếng, mặc kệ, đánh cuộc, Quân Mặc Hiên hạ quyết tâm, lấy toàn bộ nội lực ngưng tụ ở giữa hai tay, không ngừng phát công kích ra chung quanh.
Nôi lực quân Mặc Hiên cường hãn cơ hồ phá hủy toàn bộ cái trang viên, đương nhiên, trận pháp Quân Mặc Dực thiết lập cũng tự sụp đổ. Trận pháp đã phá, nhưng Dạ Hi vẫn như cũ không hề tỉnh lại, trong mắt vẫn tràn đầy đau khổ không ngừng rơi lệ.
Đột nhiên, trong lòng Quân Mặc Hiên sáng lên, đúng rồi, làm sao hắn lại quên mình còn một thân phận khác chứ.
Vì vậy, Quân Mặc Hiên không để ý tới bản thân đang mặc bộ đồ đặc hữu của Long Môn chủ, giả trang thành bộ dáng ngu ngốc, lo lắng kêu: “Nương tử, nương tử, nàng làm sao vậy? Không cần dọa Hiên nhi có được không...”
Quân Mặc Hiên vẫn không ngừng la lên, rất nhanh, ánh mắt Dạ Hi đã từ từ có tiêu cự, trong miệng nỉ non: “Tiểu Mặc Mặc, Tiểu Mặc Mặc...”