Tái Sinh Chi Từ

Chương 4 :

Ngày đăng: 11:46 18/04/20


Ngô Cửu Lợi quyết định đi là đi, tính cách hắn làm việc lưu loát cũng không kéo dài. Bởi vì lo lắng Từ Cửu Chiếu nên mới kéo cho tới bây giờ, trước khi đi hắn để lại cho Từ Cửu Chiếu một nghìn đồng – Từ Cửu Chiếu từ chối không xong đành phải nhận lấy, Ngô Cửu Lợi còn đem một điện thoại di động cũ cho cậu.



Từ Cửu Chiếu cẩn thận tìm một hộp bánh rỗng đem một nghìn đồng và cái điện thoại Nokia cũ mà Ngô Cửu Lợi cho cậu bỏ vào, giấu ở giữa thùng giấy dưới giường.



Ngô Cửu Lợi đưa cho cậu điện thoại di động để cho tiện liên lạc, đáng tiếc Từ Cửu Chiếu phụ tâm ý của hắn, chỉ coi điện thoại di động này là vật phẩm mà cất dấu, căn bản không biết công dụng của món đồ này.



Từ Cửu Chiếu đem quần áo và đồ dùng hàng ngày sắp xếp thật chỉnh tề, khăn trải giường, vỏ chăn, áo gối,… tất cả đều bị Từ Cửu Chiếu giặt sạch sẽ.



Chờ gần tối Ngô viện trưởng sang đây đưa cơm cho cậu, nhìn thấy cậu lôi kéo vỏ chăn, trách cứ: “Thân thể em còn chưa có dưỡng tốt đâu, những thứ này từ từ rồi sắp xếp.”



Từ Cửu Chiếu không lên tiếng, chỉ cười.



Ngô viện trưởng bất đắc dĩ lắc đầu, trong tay mang hộp cơm nói rằng: “Lý sư phó làm cho em canh tẩm bổ này, mau thừa dịp còn nóng uống đi.”



Từ Cửu Chiếu đi theo Ngô viện trưởng trở về phòng, Ngô viện trưởng đem hộp cơm mở ra.



Hộp cơm có 3 tầng, tầng dưới chót là canh gà táo đỏ thơm ngào ngạt, tầng ở giữa là rau xào, tầng trên cùng là cơm tẻ.



Từ Cửu Chiếu lấy chén đũa mới vừa rửa sạch, đem cơm bới vào trong chén, ngẩng đầu hỏi Ngô viện trưởng: “Người đã ăn cơm chưa ạ? “



Ngô viện trưởng ngồi vào đối diện cậu: “Ta đã ăn rồi, những thứ này là đặc biệt vì em chuẩn bị. Sau này cơm buổi tối sẽ để riêng cho em trong hộp cơm, hoặc là em đến chỗ Lý sư phó lấy, hoặc là đợi ta đưa tới cho em.”



Từ Cửu Chiếu vội vàng nói: “Không dám làm phiền mọi người… Không cần người đưa tới, để tự em đi lấy.”



Ngô viện trưởng kỳ quái nháy mắt mấy cái, nói rằng: “Hài tử này thế nào bây giờ lại khách khí như vậy? Đây là do anh trai em đưa tiền, để em được chăm sóc tốt hơn. Tuy nói là Cửu Lợi bỏ tiền ra, em dùng cũng là đúng tình hợp lí. Thế nhưng dù sao hiện tại ở điều kiện này, để cho bọn nhỏ trong viện thấy, trong đầu khó tránh khỏi suy nghĩ nhiều.”
Ngô viện trưởng lộ ra biểu tình thông cảm: “Ai, rốt cuộc là do bị thương ở đầu, ta đã nói không thể nào dễ dàng tốt lên nhanh như vậy.” Bà vỗ vỗ cánh tay Từ Cửu Chiếu, thân thiết nói rằng:“ Thằng nhóc này, có chuyện cũng không nên tự mình phiền não a. Đi theo ta.”



Ngô viện trưởng nói xong đi ở phía trước dẫn đường, Từ Cửu Chiếu không hiểu đi theo phía sau bà đi tới nhà xe của viện mồ côi.



Ngô viện trưởng chỉ vào chiếc xe điện cũ nói rằng: “Trước đây em mỗi ngày đều chạy xe điện đi tới xưởng gốm, cho dù không nhớ đường, em cũng không thể đi tới được đâu. Khoảng cách từ đây tới đó xa lắm.”



Từ Cửu Chiếu nhịn không được lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, may mà Ngô viện trưởng không phát hiện. Cậu vậy mà còn có một tài sản lớn như vậy a!



Từ Cửu Chiếu suy nghĩ một chút, cũng biết đại khái là do Ngô Cửu Lợi lưu lại cho cậu.



Cậu mở miệng nói rằng: “Bởi vì không nhớ ra được vị trí, cho nên em nghĩ rằng đi bộ là có thể đến.”



Ngô viện trưởng thở dài một tiếng: “Em đúng là cố chấp, chỗ xưởng gốm kia làm không được, còn có thể thử chỗ khác. Bằng không đi học xây dựng xem sao? Tuy rằng tiền kiếm được vất vả, nhưng tốt xấu cũng có thể nuôi sống chính bản thân, sau đó mua một căn nhà là tốt rồi.”



Ngô viện trưởng tuy rằng thoạt nhìn như một lão thái thái bình thường, nhưng lại nhìn xa trông rộng, viện mồ côi này đã giúp bọn trẻ rất nhiều, nếu không tiếp tục đi học thì bà có thể dựa vào các mối quan hệ đưa vào nhà xưởng hoặc là trường kỹ thuật học nghề.



Từ Cửu Chiếu nghiêm túc: “Cám ơn người, Ngô viện trưởng. Em muốn trở về thử xem, ngã ở nơi nào, sẽ đứng lên từ nơi đó.”



Ngô viện trưởng thấy Từ Cửu Chiếu chấp nhất như vậy, trong lòng cũng khẽ động. Khó có được hài tử này có lòng như vậy, bà cũng muốn giúp một tay.



Trước hết, bà phải tìm cách đem Từ Cửu Chiếu đưa vào xưởng gốm lại lần nữa, phải biết rằng đây chính là nhà xưởng tư nhân, nếu như là thuộc về Nhà nước, bằng vào cái mặt già này của bà còn có thể giúp Từ Cửu Chiếu trở lại.



Thế nào mới có thể làm cho Từ Cửu Chiếu trở lại xưởng gốm? Hai người không hẹn mà cùng nghĩ đến vấn đề này.