Tái Sinh Chi Từ

Chương 69 :

Ngày đăng: 11:46 18/04/20


Tương Hãn tự nhiên là vì muốn tăng thêm thời gian bên nhau của hai người nên muốn dạy Từ Cửu Chiếu lái xe, mà bản thân Từ Cửu Chiếu cũng không biết thi lái xe là phải đến nơi dạy điều khiển xe.



Đương nhiên, cũng không phải mỗi người thi bằng lái xe đều phải đến nơi dạy, có một nhóm người cũng không cần học tập là có thể lấy được bằng lái xe. Trước đó cậu không thuộc về nhóm người này, nhưng sau khi Tương Hãn nhúng tay vào, dưới tình huống không tự chủ cậu liền biến thành một phần trong nhóm người đó.



Tương Hãn đầu tiên là tìm cho Từ Cửu Chiếu tài liệu thi viết, hai người ngồi ở phòng khách lầu một, Tương Hãn nói từng điểm cho cậu nghe. Sau đó lại sợ Từ Cửu Chiếu không thuộc được nên lấy cho cậu một bộ đề, để cậu vừa làm vừa nhớ.



Thật ra luyện tập điều khiển xe càng đơn giản hơn, sau khi dạy Từ Cửu Chiếu công dụng của các loại bộ phận trên xe, Tương Hãn liền lái xe chở cậu đến một mảnh đất trống ở nông thôn để Từ Cửu Chiếu luyện tập.



Cứ súng thật đao thật như vậy, Từ Cửu Chiếu rất nhanh liền vượt qua cảm giác sợ hãi trước đó, cũng luyện ra một chút bộ dáng.



Từ Cửu Chiếu học thi viết mặc dù nhanh, nhưng lúc làm thao tác thực tế luôn luôn gặp phải đủ kiểu sai lầm, cũng may Tương Hãn là một người kiên nhẫn nên sẽ không phát giận với cậu, từng chút từng chút sửa lại mọi khuyết điểm của cậu.



Lại một lần nữa khởi động bị tắt, Từ Cửu Chiếu cũng cảm thấy ngượng ngùng, cậu uể oải dùng đầu đập vô-lăng.



Tương Hãn khẽ cười một tiếng, nói: “Không cần phải gấp, lính mới đều rất dễ phạm một số vấn đề, thử một lần nữa đi.”



Từ Cửu Chiếu nhanh chóng điều chỉnh sắc mặt lau mồ hôi, cố gắng tiếp tục một lần nữa. Lần này cậu ở trong lòng nghiêm túc thầm nhớ trình tự và thao tác, nhưng vẫn chậm nửa nhịp. Mắt thấy động cơ lại muốn tắt, Tương Hãn liền nhanh tay lẹ mắt đè mạnh tay của Từ Cửu Chiếu xuống rồi buông lỏng tay thắng ra, xe liền khởi động ổn định.



“Vẫn chưa tốt lắm.” Tương Hãn nói .



Trên mặt Từ Cửu Chiếu lại càng nóng, nếu không phải nhờ Tương Hãn cầm tay cậu, cậu khẳng định động cơ sẽ tắt lần nữa.



Bởi vì vừa rồi Tương Hãn nắm lấy tay cậu, một khắc kia khắc sâu ấn tượng, nên sau đó Từ Cửu Chiếu liền thuận thuận lợi lợi khởi động xe.



Khí trời rất nóng, Tương Hãn cũng rất bận rộn, không phải mỗi ngày đều có thời gian đi ra bồi cậu luyện tập, nên khi Tương Hãn không đến thì Từ Cửu Chiếu tranh thủ chế tác gốm sứ hiện đại.




Không lâu sau đó, Từ Cửu Chiếu tham dự thi viết, rồi chờ thi phần sát hạch điều khiển xe. Có Tương Hãn nhúng tay, tuy rằng Từ Cửu Chiếu không đi đến trường học điều khiển xe, nhưng kỳ thực vẫn đi đúng theo trình tự của cuộc thi, nên cũng không có quá mức cao điệu đường hoàng trực tiếp làm cho cậu một tấm bằng lái mà không thi được.



Có một hôm, Từ Cửu Chiếu nhận được một số điện thoại xa lạ.



“Xin chào, cậu là Từ Cửu Chiếu tiên sinh sao?” Một người nam nhân hỏi.



“Là tôi, anh là ai?”



“Là như vầy, bình củ cải Thanh Hoa đồ cố sự của cậu đã được đề cử cho một trong các giải thưởng cao nhất, hai ngày sau chúng tôi sẽ trao tặng giải thưởng và thứ bậc ở triển lãm, mong cậu sẽ đến.”



Từ Cửu Chiếu nghe vậy liền lộ ra một nụ cười: “Được, đến lúc đó tôi nhất định có mặt.”



Cúp điện thoại, Từ Cửu Chiếu nhảy nhót vung nắm tay của mình.



“Hừ, Mã Tú Sơn, lần này xem ông còn đổi trắng thay đen, tát nước dơ được không.” Từ Cửu Chiếu cười lạnh một tiếng.



Mã Tú Sơn ở Giang Tây xa xôi, nói xấu Từ Cửu Chiếu ở trong tạp chí, tương đương với việc đả kích từ xa. Từ Cửu Chiếu nếu muốn phản kích người đang ở xa, thì phải dùng truyền thông hắt nước dơ trở lại, thầy cùng sư huynh còn nói độ ảnh hưởng của nó càng lớn, danh tiếng càng không dễ nghe.



Vì vậy Từ Cửu Chiếu đã nghĩ ra một biện pháp như thế, công khai lần thứ hai giành được giải thưởng, khiến Mã Tú Sơn không nói được lời nào mà còn tự bôi xấu mình.



Sau khi có người báo tin tức tốt này, Từ Cửu Chiếu liền thu thập hành lý, đem Miêu Gia đưa đến Tiểu Dương Lâu(cái này là tên nhà của Tương gia, sau này có gì mình sẽ chỉnh lại các chương trước vì lúc trước ko pít dịch sao hết) nhờ người chiếu cố, Tương Hãn sau khi biết chuyện liền muốn đi theo, vì vậy hai người liền chạy thẳng tới Cảnh Đức Trấn, Giang Tây.



Không sai, chiến trường lần này chính là ở sân nhà của Mã Tú Sơn, cũng là quê hương kiếp trước của Từ Cửu Chiếu — Cảnh Đức Trấn.