Tái Sinh, Hắc Đạo Cuồng Nữ

Chương 110 : Hợp tác, quyết định của ngọc tình

Ngày đăng: 20:45 19/04/20


Cánh cửa từ từ được đẩy ra, bóng dáng vừa quen thuộc vừa xa lạ đó từ từ xuất hiện trước mắt Phác Vũ.



Bước chân của Ngọc Tình vẫn chậm rãi không thay đổi, cô bước tới cửa phòng, ngẩng đầu lên nhìn hai người đàn ông trong phòng, khẽ cười.



“Xin chào, tôi là Ngọc Tình.” Ngọc Tình nhẹ nhàng lên tiếng, nhìn Lâm Chính Đông nói.



“Ngọc tiểu thư, mời vào mời vào.” Giây phút Lâm Chính Đông nhìn thấy Ngọc Tình liền quên mất sự bực dọc khi đã phải đợi một lúc rất lâu, lập tức ngẩng đầu lên nhìn Ngọc Tình, mở miệng nói.



Ngọc Tình khẽ gật đầu, đi vào, cô quay sang nhìn Phác Vũ rồi môi mấp máy: “Đã lâu không gặp”



Tám năm rồi, dung mạo của người đàn ông này vẫn không hề có bất kì sự thay đổi nào, nhưng khí chất của anh thì đã có sự thay đổi rất lớn, trước đây nhìn anh ngây thơ vô cùng, còn bây giờ anh rõ ràng đã có thêm sự sắc sảo lanh lợi. người thì vẫn là người đó, chỉ là có chút gì đó khác đi rồi.



Ánh mắt Ngọc Tình hướng về phía Phác Vũ thăm dò kĩ càng, sau đó khẽ cười, không thể không nói, thời gian tám năm này, sự thay đổi của người đàn ông này càng ngày cô càng thấy vừa mắt. Không thể không nói, một Phác Vũ như bây giờ càng phù hợp hơn để ở bên cạnh Ngọc Tình so với hình ảnh ngây thơ rạng rỡ của tám năm về trước.



Khi Ngọc Tình hướng ánh mắt về phía Phác Vũ thăm dò anh thì Phác Vũ cũng nhìn cô chằm chằm. cô gái đó lớn thật rồi, thời gian tám năm nhìn cô trưởng thành hơn, sắc sảo hơn, quyết đoán hơn, càng ngày càng mê hoặc người khác.  Cơ thể bé nhỏ mỏng manh đó cũng trở nên nhanh nhẹn hoạt bát hơn. Tám năm không gặp, cô gái này vẫn làm cho anh yêu say đắm như ngày xưa.



“Tình Tình, đã lâu không gặp.” Một lúc lâu sau Phác Vũ mới mở miệng khô khan.



Ngọc Tình khẽ gật đầu, đi tới trước chiếc bàn từ từ ngồi xuống, không nói thêm một câu nào.



Sự trầm mặc của Ngọc Tình làm cho con tim của Phác Vũ đột nhiên đập mạnh. Tám năm không gặp, anh càng ngày càng nhìn không thấu được cô gái này. Sự trầm mặc, yên lặng này là từ chối sao?




Ngọc Tình khẽ cười, sao cô lại không biết Lý Uy chứ. khi còn ở kiếp trước, người đàn ông này là giáo viên của cô, là người dẫn đường đưa cô vào Cục An ninh Quốc gia, cũng là người lãnh đạo trực tiếp giao cho cô tất cả các nhiệm vụ, cũng chính ông ta là người đã tự tay đẩy cô vào cái kết hủy diệt.



Vào giây phút nổ loại bom mới đó, Ngọc Tình liền biết sự việc đó nhất định là có liên quan tới Lý Uy!Loại bom đó Ngọc Tình cũng tham gia vào nghiên cứu chế tạo, là cô tự tay trao phương pháp pha chế thuốc nổ và sản phẩm thử nghiệm giao cho Lý Uy. Thế nhưng cái thứ đó không ngờ lại xuất hiện trong xe của cô, sao cô lại không biết sự việc đó có liên quan tới Lý Uy chứ!



Khi ở kiếp trước, Ngọc Tình biết rất rõ, Lý Uy đối với đức tin của ông ta đã bị pha trộn bởi nhiều thứ khác, chỉ là cô chưa từng nghĩ người đó lại vì danh lợi, vì bản thân mà không từ thủ đoạn.



Nụ cười lạnh lùng của Ngọc Tình làm cho Lâm Chính Đông chỉ cảm thấy rợn tóc gáy lên. Ông ta dường như có thể khẳng định chắc chắn rằng Ngọc Tình và Lý Uy có mối hận thù với nhau.



“Cảm ơn Lâm thiếu tướng nhắc nhở.” Lâm Chính Đông vẫn đang trong cơ mơ màng, tiếng cười nói của Ngọc Tình vang lên, ông ta nghe thấy Ngọc Tình nói: “Ân tình này của Lâm thiếu tướng, tôi ghi nhớ trong lòng rồi, còn về đề nghị của Lâm thiếu tướng, tôi cũng sẽ suy nghĩ.”



Ngọc Tình vừa nói dứt lời, Lâm Chính Đông liền cảm thấy có chút hi vọng. Dường như trong phút chốc ông ta liền cảm thấy như được từ địa ngục bay lên thiên đàng. Kể từ lúc ông ta nhắc tới Cục An ninh Quốc gia, ông ta liền biết Ngọc Tình không hề có ấn tượng tốt đẹp gì đối với Cục An ninh Quốc gia.



Vì vậy ông ta đã nghĩ việc Ngọc Tình hợp tác cùng với ông ta sẽ không còn hi vọng gì, nhưng không ngờ Ngọc Tình lại đồng ý với sự việc này.



“Về phần Lý Uy.” Ngọc Tình nói, dừng lại vài giây: “Tôi nghĩ chúng ta đúng là có thể hợp tác, người đó tuy tôi không biết nhưng cũng có miễn cưỡng nghe nói qua, người đó....”



Ngọc Tình nói rồi khẽ cười, nhấp một ngụm nước chanh, sau đó nói tiếp: “Người đó căn bản không xứng để ngồi lên vị trí hiện tại, vì vậy, không vì những cái khác, chỉ vì điều này tôi thấy chúng ta đúng là cần thiết để hợp tác với nhau.”



Sự thẳng thắng của Ngọc Tình, không hề giấu diếm thái độ thù địch đối với Lý Uy làm cho Lâm Chính Đông hai mắt sáng lên, xem ra nước cờ này ông ta đi đúng rồi đây!