Tam Công La Mật Quyền
Chương 33 : Lỗ nhị
Ngày đăng: 01:47 27/06/20
Bờ sông Đắc Lô có một loại cỏ cao gần bằng đầu người, các quản tượng lần lượt đưa voi đi nạp năng lượng chuẩn bị cho một chuyến đi không hề dễ dàng trước mắt. Con Đô Dõng không nhập nhóm với bạn bè, nó đưa mắt nhìn vào đại ngàn hun hút phía cuối chân trời.
Nơi đó Đô Dõng từng một thời oanh liệt, loài voi có trí nhớ siêu việt, chúng có thể nhớ nguồn nước và tới đúng nơi dù chỉ một lần sử dụng sau hàng chục năm. Con Đô Dõng đang nhớ rừng, đó là điều mà các quản tượng hết sức lo sợ trong nghề thuần voi.
Nê Mị nhìn con Đô Dõng vẻ mặt đầy lo âu, chút tự tin lúc đầu giờ đang bị con Đô Dõng xé tan hoang. Giờ thì nàng mới thấm thía sự cô đơn cùng cực, từ khi bị bán vào phủ Ba la, Mi mới đi xa khỏi Phệ Đà đến vậy. Gió đông phương Bắc đang tràn về, từng đợt lạnh lẽo và vô cảm. Quân Ba la đang đối nhiều đống lửa to để sưởi ấm, đó là điều đại kỵ trong binh pháp.
Một giọng nói như đi từ nơi tiêu sơ len lỏi vào tai Mị:
-cho dập lửa ngay đi, rồi đi theo con Đô Dõng
Lão độc của ta, ta thù chàng đến hết kiếp này. Chàng tha con c^ đi vô động luôn đi, đừng tìm thiếp làm chi nữa, nàng rủa thầm tình lang. Mị xuống lệnh dập hết lửa và cho người thay phiên canh tuần cẩn thận
Phen này lão chết với ta, ta sẽ cho con c^ lão xác xơ đơ bại mới thôi
Đô Dõng tự xé bầy đi lững thững ven triền sông, Mị dùng một con chiến mã bám theo sát gót, càng đi xa cái lạnh cứ càng se se thấm vào da thịt. Đã hơn một canh giờ mà Đô Dõng chưa chịu dừng chân, Mị nóng ruột dùng Xà ích khèo chân nó( xà ích là một công cụ đắc lực của quản tượng dùng để ra lệnh cho voi)
Con Đô Dõng không nghe theo Mị nữa tiếp tục đi theo triền sông heo hút, Mi ghìm cương ngựa nhìn Đô Dõng thở dài ngao ngán. Một cảm giác nhồn nhột sau gáy, Mị quay lại đã thấy La ngồi chung ngựa với nàng tự bao giờ mà không hay biết
Lão độc của nàng giờ tóc trắng như sương, duy cái dáng đạo mạo oai phong vẩn còn y sì không thay đổi. Mị dùng hết sức bình sinh xô lão, rồi bổng nhiên cô thấy mình đang lơ lửng giữa không trung. Lão tặng nàng một nụ hôn nồng cháy, Mị đơ hết cả người mắt nhìn La lung linh. La đỡ nàng xuống một thảm cỏ xanh rì, bốn bề toàn những cây Thao lau cao vút, chỉ có tiếng gió ì ầm ca bài ca bất tận.
-chàng bỏ ta héo hon mòn mỏi, tâm chàng ác thế sao?
-ta vẫn yêu nàng như ngày nào!
-chàng làm gì với tóc của mình thế? chàng già rồi ta tìm được người thay thế rồi
- thật ư?
- hắn đang ở đây, hắn rất khỏe, hắn có thể giết chàng
- ta biết hắn tên gì rồi
- tên gì
-Đô Dõng
Mị nổi điên lên đè La xuống, cô lôi tuột hết xiêm y trên người La, rồi bứt một cọng cỏ mơn đùa trên đó
La nhột quá cựa quậy. Mị trừng mắt:
-nằm im, bổn cô nương muốn ngươi vì nhột mà chết
-ngươi thật độc ác, ta sắp tè ra rồi
-ta muốn.. Cắn cái vòi kia xem mi tè bằng gì
Nói xong Mị cầm bảo bối thượng thiên của lang tình lên cắn một phát. Phát cắn đó trả thù cho những tháng ngày dằng dặc bị treo hàng
Sau khi trả thù, nàng cuối thấp người âu yếm hôn lên nhục thủ thần côn, cái hung khí đã tẩm chất gây nghiện cực kỳ hung tợn nó từng đêm cấu xé con nghiện không thôi. La khẽ rên lên vì sung sướng. Y đưa tay lôi hai bầu nhủ hoa đang căng tròn và trắng trẻo kia ra khỏi bàng xiêm. Y chồm lên hôn vào nó một cách cuồng nhiệt
Hai đầu nhủ hoa như hai hạt đậu ngự vừa mới nhú mầm bị con sâu to và dài háo ăn săn đuổi
Mị bắt người ụp xuống đưa động đào đập thẳng vào thực môn lang tình, còn mình thì liếm láp cái dương phồn thực bự chà bá kia một cách nhiệt tình (69)
noãn vị thi nhau cào cọ vào yêu hạch Mị Mị vốn tù túng quá lâu nên dục tâm mau trổi dậy thủy dâm tuôn trào như suối chảy. La kề môi lùa hết vào thực môn nhấm nháp. Lang tình của Mị quá tuyệt vời y đưa chỉ thủ moi dục nhục minh Châu từ động đào ra mút. Lúc Mị hoàn toàn không còn khái niệm không gian và thời gian nữa. Toàn thân cô bị dòng xoáy sung sướng kéo đi phăng phăng cô xuất tinh giao xối xả. Nhắm duy trì bất tận cụp lạc Mị đưa vội dương phồn thực vào hậu môn, còn minh châu dục hoàn đã trề hẳn ra ngoài cô cầm tay lang tình đưa vào moi móc nó
Tinh giao từ đào nguyên rỉ vô tận hậu môn nơi nhục kiếm nhất thiên đang đâm vô rút ra liên tục. Đây là một loại cảm xúc không hề có trong hoan lạc bình thường.Mi không rên nữa cô rú lên:
-Giết chết em đi lang tình ơi, sướng gì mà sướng cùng cực vậy ..u..u..á
Mị lại xuất tinh cô đưa hai song chỉ của tình lang vào động đào trợ chiến
Cuối cùng nhất trụ phá thiẽn cũng bị khuất phục ,tinh trùng bay vèo vèo xịt thẳng vào khuôn mặt tuyệt trần diễm lệ khuynh thành kia. Mị vô cùng mãn nguyện
Nơi đó Đô Dõng từng một thời oanh liệt, loài voi có trí nhớ siêu việt, chúng có thể nhớ nguồn nước và tới đúng nơi dù chỉ một lần sử dụng sau hàng chục năm. Con Đô Dõng đang nhớ rừng, đó là điều mà các quản tượng hết sức lo sợ trong nghề thuần voi.
Nê Mị nhìn con Đô Dõng vẻ mặt đầy lo âu, chút tự tin lúc đầu giờ đang bị con Đô Dõng xé tan hoang. Giờ thì nàng mới thấm thía sự cô đơn cùng cực, từ khi bị bán vào phủ Ba la, Mi mới đi xa khỏi Phệ Đà đến vậy. Gió đông phương Bắc đang tràn về, từng đợt lạnh lẽo và vô cảm. Quân Ba la đang đối nhiều đống lửa to để sưởi ấm, đó là điều đại kỵ trong binh pháp.
Một giọng nói như đi từ nơi tiêu sơ len lỏi vào tai Mị:
-cho dập lửa ngay đi, rồi đi theo con Đô Dõng
Lão độc của ta, ta thù chàng đến hết kiếp này. Chàng tha con c^ đi vô động luôn đi, đừng tìm thiếp làm chi nữa, nàng rủa thầm tình lang. Mị xuống lệnh dập hết lửa và cho người thay phiên canh tuần cẩn thận
Phen này lão chết với ta, ta sẽ cho con c^ lão xác xơ đơ bại mới thôi
Đô Dõng tự xé bầy đi lững thững ven triền sông, Mị dùng một con chiến mã bám theo sát gót, càng đi xa cái lạnh cứ càng se se thấm vào da thịt. Đã hơn một canh giờ mà Đô Dõng chưa chịu dừng chân, Mị nóng ruột dùng Xà ích khèo chân nó( xà ích là một công cụ đắc lực của quản tượng dùng để ra lệnh cho voi)
Con Đô Dõng không nghe theo Mị nữa tiếp tục đi theo triền sông heo hút, Mi ghìm cương ngựa nhìn Đô Dõng thở dài ngao ngán. Một cảm giác nhồn nhột sau gáy, Mị quay lại đã thấy La ngồi chung ngựa với nàng tự bao giờ mà không hay biết
Lão độc của nàng giờ tóc trắng như sương, duy cái dáng đạo mạo oai phong vẩn còn y sì không thay đổi. Mị dùng hết sức bình sinh xô lão, rồi bổng nhiên cô thấy mình đang lơ lửng giữa không trung. Lão tặng nàng một nụ hôn nồng cháy, Mị đơ hết cả người mắt nhìn La lung linh. La đỡ nàng xuống một thảm cỏ xanh rì, bốn bề toàn những cây Thao lau cao vút, chỉ có tiếng gió ì ầm ca bài ca bất tận.
-chàng bỏ ta héo hon mòn mỏi, tâm chàng ác thế sao?
-ta vẫn yêu nàng như ngày nào!
-chàng làm gì với tóc của mình thế? chàng già rồi ta tìm được người thay thế rồi
- thật ư?
- hắn đang ở đây, hắn rất khỏe, hắn có thể giết chàng
- ta biết hắn tên gì rồi
- tên gì
-Đô Dõng
Mị nổi điên lên đè La xuống, cô lôi tuột hết xiêm y trên người La, rồi bứt một cọng cỏ mơn đùa trên đó
La nhột quá cựa quậy. Mị trừng mắt:
-nằm im, bổn cô nương muốn ngươi vì nhột mà chết
-ngươi thật độc ác, ta sắp tè ra rồi
-ta muốn.. Cắn cái vòi kia xem mi tè bằng gì
Nói xong Mị cầm bảo bối thượng thiên của lang tình lên cắn một phát. Phát cắn đó trả thù cho những tháng ngày dằng dặc bị treo hàng
Sau khi trả thù, nàng cuối thấp người âu yếm hôn lên nhục thủ thần côn, cái hung khí đã tẩm chất gây nghiện cực kỳ hung tợn nó từng đêm cấu xé con nghiện không thôi. La khẽ rên lên vì sung sướng. Y đưa tay lôi hai bầu nhủ hoa đang căng tròn và trắng trẻo kia ra khỏi bàng xiêm. Y chồm lên hôn vào nó một cách cuồng nhiệt
Hai đầu nhủ hoa như hai hạt đậu ngự vừa mới nhú mầm bị con sâu to và dài háo ăn săn đuổi
Mị bắt người ụp xuống đưa động đào đập thẳng vào thực môn lang tình, còn mình thì liếm láp cái dương phồn thực bự chà bá kia một cách nhiệt tình (69)
noãn vị thi nhau cào cọ vào yêu hạch Mị Mị vốn tù túng quá lâu nên dục tâm mau trổi dậy thủy dâm tuôn trào như suối chảy. La kề môi lùa hết vào thực môn nhấm nháp. Lang tình của Mị quá tuyệt vời y đưa chỉ thủ moi dục nhục minh Châu từ động đào ra mút. Lúc Mị hoàn toàn không còn khái niệm không gian và thời gian nữa. Toàn thân cô bị dòng xoáy sung sướng kéo đi phăng phăng cô xuất tinh giao xối xả. Nhắm duy trì bất tận cụp lạc Mị đưa vội dương phồn thực vào hậu môn, còn minh châu dục hoàn đã trề hẳn ra ngoài cô cầm tay lang tình đưa vào moi móc nó
Tinh giao từ đào nguyên rỉ vô tận hậu môn nơi nhục kiếm nhất thiên đang đâm vô rút ra liên tục. Đây là một loại cảm xúc không hề có trong hoan lạc bình thường.Mi không rên nữa cô rú lên:
-Giết chết em đi lang tình ơi, sướng gì mà sướng cùng cực vậy ..u..u..á
Mị lại xuất tinh cô đưa hai song chỉ của tình lang vào động đào trợ chiến
Cuối cùng nhất trụ phá thiẽn cũng bị khuất phục ,tinh trùng bay vèo vèo xịt thẳng vào khuôn mặt tuyệt trần diễm lệ khuynh thành kia. Mị vô cùng mãn nguyện