Tam Công La Mật Quyền

Chương 35 : Thảm sát

Ngày đăng: 01:47 27/06/20

Phạm La lúc này đã đằng vân hướng núi Xà Bang mà tới, nên y không có cơ hội gặp mặt cháu dâu đẹp lạ của mình. Khác với lúc đầu hung dữ, giờ thì cô sơn nữ đã trở về với vẻ đẹp thục nữ thuần khiết của mình. Cô cháu dâu gốc tộc Chân Đăng hoooọ lên một tiếng dài ,quái thú của cô nghe giọng chủ ra hiệu chạy thẳng vô rừng, ả tự nhiên leo lên lưng voi cùng Mị như đã quen biết từ lâu lắm rồi
Lúc này Tôn phi đệ tam triều mới dốc cạn bầu tâm sự cùng Hiền cô
Tôn phi đệ tam triều có tên là: Ca nữ miên Giang con một vị tù trưởng Chân Đăng ở sát vùng cương thổ với Bồn Man, Nhị thánh tổ Phạm Cử thường xuyên săn bắn trên vùng đất của người Chân Đăng nên người muốn tỏ ý giao hảo. Vào một ngày lành tháng tốt Phạm Cử cùng ông mai sang dạm hỏi Miên Giang cho thái tử Lạt. Tù trưởng Chân Đăng vui vẻ nhận lời, đồng ý kết thông gia cùng Phạm Cử. Thấy ở nhờ đất Bồn Man hơi bất tiện nên Thánh tổ cậy nhờ ông sui cho triều đình Hậu Hồ Tôn lui về miền châu thổ Pha Lang ở tạm ( nay thuộc Bắc Tam Băng, Cam Phu Chia) từ đó Phạm Cử hùng cứ một phương. Sự lớn mạnh của Hậu Hồ Tôn là mối lo cho cả nước Bồn Man và Lão Qua, La cũng có nhận được mật tin báo về ,nên y quyết định cho La mật thần giáo xuất chinh với ý đồ chủ yếu là trợ giúp Phạm Cử đối phó với Bồn Man và Lão Qua. Mưu sự là thế, nhưng kiếp nạn thì không thể tránh được. Bọn Chân Đăng cấu kết với người Lão Qua nữa đêm ập vào giết sạch sẽ nhà ông sui của Phạm Cử
Sáng hôm sau Lão Qua đưa 5 vạn quân bẩt ngờ tập kích mặt nam Pha Lang, ở mạn bắc Bồn Man đem 4 vạn quân sang xâm lấn. Ở vào thế lưỡng đầu thọ địch Phạm Cử phải trông chờ viện binh của ông sui gia nhưng hỡi ôi làm gì có viện binh nữa. Pha Lang máu chảy thành sông, thây chất đầy đồng tanh hôi không kể xiết. Biết vận nước đã tan, Phạm Cử không chạy trốn nữa, gom tàn binh làm một trận kiêu hùng ngay trên đồi Bút Lang ( nằm ngay cửa khẩu Buk rang, Đăk Nông) cùng hơn 300 quân tử chiến đến hơi thở cuối cùng với bọn Lão Qua. Tất cả đều tử trận theo vua, hai cha con Phạm Cử và Phạm Lạt tuẩn tiết nước Hậu Hồ Tôn vong quốc chi liệt sử.
Trước lúc tuẩn tiết Lạt giao ấn tín và ngọc bội cho Giang rồi đẩy nàng xuống một giếng cạn với lời trăn trối:
-đi về hướng nam tìm thái tổ tiên hoàng người có tên là: Phạm La
Trên bành voi Giang kính cẩn trao ấn tín và ngọc bội Hậu Hồ Tôn cho Nê Mị
Mối thù giết gia tộc và chồng, cao chất ngất, nên lúc chặn đường tượng quân Giang hầm hổ vô song, mong muốn đem chuyện đau lòng của Hậu Hồ Tôn thưa cùng thái tổ
Lúc này Giang mới 16 còn thái tử Lạt thì mới 15
Nê Mị nghe chuyện gia tộc phu quân mình chết thảm mà lệ tuôn không ngớt. Lão độc của nàng sao có thể chịu đựng nổi cú sốc quá lớn này
Nàng thấy thương Lão quá, nàng ước gì có thể ôm Lão vào lòng cho vơi nhẹ nỗi bi thương mất mát quá lớn này của Lão.
Giang rất nóng lòng tới Nha Ban, nơi cô sẽ trút mọi hờn căm vào lũ đồng tộc phản bội và tàn bạo. Cô có thể thiêu rụi cả mặt đất nơi ấy để nguôi ngoai nỗi thù hận đang chất chứa trong lòng
Phạm La đang vi hành, y thấy lòng mình nôn nao kỳ lạ, chọn một tán rừng im ắng. La ngồi xuống nhập định và nhận được hung tin, huyết quản y như nghẹn lại, lồng ngực đau nhói không cùng. Vạn vật tùy duyên mà tới hữu duyên thiên ý mà thành rồi tận tùy duyên mà diệt
Dẩu biết là quy luật sao mà nó đầy máu tươi thù hận, đầy lệ đẩm nhân sinh.Tựa hồ oán chất chồng oán, hận ghi thêm hận mà chưa hề có hóa giải chưa hề có thứ tha
La đã chọn không hiếu sát với kẻ thù, để tài bồi thêm một chút tha lực nhằm trách họa đồ sát vi thân, nhưng như thế còn chưa đủ
Y chỉ tự cứu lấy mình, y chưa thể cứu người thân vì nếu cứu được y đã là thần thánh
La đứng giữa rừng vắng cất giọng hét thật to, tiếng thét mang âm vực của một người đã ngộ được lẽ sinh tồn của vũ trụ bao la. {Có sinh tất có diệt }
Như có một luồng thần giao, Mi nghe lồng ngực mình đau buốt. Nàng không kềm được sự kích động, lòng hiếu sát nổi lên, kẻ thù của phu quân nàng cũng chính là kẻ thù của nàng
Vội vàng cho đoàn quân dừng lại Mị đứng giữa đòan quân dõng dạc nói:
Nha Ban vô đạo bất tuân thánh ý, lòng mưu tạo phản. Nay ta nhận mệnh thánh hoàng bắt lũ cáo cầy tanh hôi Nha Ban về chịu tội. Dù binh lực ta chưa bằng chúng, nhưng quyết một lòng phục tác giang sơn há để lũ cuồng ngông kê gối ngủ yên trong bá đạo.
Nàng cầm lệnh chỉ hét to:
Sa...t....sát
Khí thế ngút trời, phen này hào kiết đã rời Nha Ban mất rồi
Một đoàn quân voi với phụ nữ đang lừ lừ băng rừng với quyết tâm cao độ san bằng Nha Ban