Tam Công La Mật Quyền
Chương 36 : Ổ lạc thú
Ngày đăng: 01:47 27/06/20
Vô Danh cùng Ma Kiều giục ngựa chạy nước đại suốt đêm, trời gần sáng đã thấy núi Xà Bang lờ mờ phía xa. Chàng truy ngựa vào một vách đá gần đó, gom lá khô lại rồi bồng Ma Kiều đặt xuống. Kiều nũng nịu:
- không êm, thiếp không nằm
- nàng tranh thủ chợp mắt một chút, đâu ngủ luôn mà làm cho công phu. Kiều trề môi:
- chưa làm nương tử chàng, mà phải ngủ lá khô. Mai mốt đây chắc ngủ tàu ngựa cho chàng vừa lòng
Vô Danh rối rít cởi áo ngự hàn trãi ra, Ma Kiều khoan khoái ngã ngay người xuống. Thấy Vô Danh khoăn tay đứng nhìn ra ngoài, Ma Kiều rên rỉ:
-Trời lạnh quá, ước gì có chăn bông
Vô Danh tức người đi đến chỗ Kiều, y không phòng bị nên bị Kiều ngáng chân té sấp mặt vào ngực nàng.
- chàng biết, không có hơi thở chàng ta không ngủ được, sao lại hờ hững với ta như vậy
- ta phải canh gác cho nàng ngủ
- thôi cứ ngủ gần thiếp cho ấm, ta chưa vội leo núi đâu.
- sao vậy?
- buổi chiều trời mát mẻ, ta leo tới sáng thì xong, giờ thì phải ôm thiếp để thiếp ngủ ngon chàng nhé.
Hai người truyền hơi ấm cho nhau rồi ngủ vùi sau một đêm dài đi ngựa
Chinh nam đại tướng quân Đầu Đà thấy khí thế trong quân lên cao nên vô cùng ngưỡng mộ Nê Mị. Y nhìn nàng đắm đuối bị Mị Kiều nhéo một phát rỏ đau
- phu quân chưa phỉ tình sao?
- không dám, không dám
- ta mà nổi hứng tình lên, thì chết chàng đó!
Đầu Đà cười hằng hặc chòm râu bạc rung rung nhìn trông phát ghét
Cánh rừng về chiều ngã màu lam đầy huyền hoặc, Miên Giang rời voi Đô Dõng, ả chạy bộ một đoạn khá xa rồi cất tiếng gọi quái thú. Nó mừng rỡ quỳ xuống đón chủ nhân cái đầu ngoe nguẩy trông rất buồn cười. Miên Giang hự lên một tiếng, con quái mở nước đại bụi bay mù mịt khắp cánh rừng.Giang đi được nửa canh giờ thì Mị hạ lệnh dừng quân cho hạ trại, vượt qua cánh rừng đi độ 20 dặm thì vào địa phận Nha Ban. Mị chưa định hình được sẽ tấn công từ đầu và như thế nào cho hợp lý. Cái ưu thế bất ngờ Mị đang nắm trong tay, nhưng vận dụng cho hiệu quả nhất thì Mị đang phân vân lựa chọn.
Giang quay về với một con cheo trên tay, nàng vứt nó ngay xuống đống lửa đang cháy rất chậm nhằm tránh bị phát hiện từ phía xa
Ở thành Nha Ban bọn tù trưởng họp nhau bầu An Thông ( Ê A Tan) làm Độ sứ, toàn quyền cai quản vùng hạ du từ Nha Ban đến Yểm Nam( đầu Nam Cát Tiên thuộc Lâm Đồng). Bọn này rất càng rỡ và tàn bạo nhiều sơn nữ bị chúng bắt về phục vụ và làm trò tiêu khiển mua vui. Rượu thịt treo ê hề trong nhà Rông, các nàng hầu bị chúng đốt sạch y phục chỉ cho quấn một tấm vải thô che vùng kín
Khi hội quân nhau vào các làng mạc Tượng Lâm cướp bóc chúng không quên vơ vét phụ nữ đem về
Cái đói rét tủi nhục đang phủ một bầu không khí sầu thảm bao trùm quanh nhà Rông Nha Ban. Nơi đây đã thật sự trở thành một cái ổ hoan lạc và cuồng bạo của đám cường giả vô lương
Tiệc rượu An Thông chủ xị thường diễn ra vào canh ba. Chúng lột luôn miếng vải thô thừa thải trên người các cô gái, bọn chúng lựa chọn vài cô chưa quan hệ tình dục và có nhan sắc mặm mòi đem đi tắm rửa. Rồi đổ mật ong lên người, cả đám xông vào liếm láp. Các thiếu nữ bị liếm láp vào đào nguyên và nhũ hoa phê quá rên la thấu thiên
Khi liếm láp xong chúng lại nhét nhộng Thốt Nốt vào đào nguyên các cô gái. Nhộng Thốt Nốt thời đó to gấp đôi con tằm và vô cùng khỏe, khi vào đào nguyên chúng chòi đạp rất hung. Các trinh nữ không thể chịu nổi trò thủ dâm quái ác này xuất tinh giao nhầy nhụa ra ngoài. Chỉ chờ có thế, chúng lại bu nhau liếm sạch tinh giao, nhiều cô do bị nhộng chọc ngoáy phê quá phải cầm cự vật của bọn chúng nhét vào âm đạo, làm con nhộng trào ra chúng tranh nhau giành lấy nhai ngấu nghiến. Rồi lúc đó chúng mới hành lạc. Chúng nối đuôi nhau mà hành lạc, nên các tư thế vô cùng phong phú bởi sự trợ giúp lẩn nhau trong hành dâm. Rồi chúng trao đổi đối tượng làm tình, tung ra những cú thúc mạnh mẽ làm dâm dịch tuôn ra dầm dề rơi lợp độp dưới sàn gỗ
Nhà Rông tràn ngập tiếng rên la hoan lạc, đầu canh tư các cô gái cạn kiệt tinh giao và sức lực bị khiêng ra ngoài.
Thông cho rằng đó là đồng dâm, y nói y chưa hề cưỡng hiếp ai bao giờ. Họ tự tìm tới cây hàng của hắn, tự tay họ nhét vào âm đạo, họ tự nhào nặn nhủ hoa mình y kết luận:
Họ tự đi tìm khoái cảm, ta chỉ giúp đỡ họ thôi
Mỗi lần như thế, bọn cường giả càng thích thú. Ham mê hoan lạc đã thúc đẩy chúng hăng say đi vơ vét thiếu nữ khắp nơi
Làng thôn vùng hạ du phải chịu tai ương bất hạnh này đến bao giờ?. Mị quyết tâm trả các cô gái đau khổ kia về lại với gia đình
Miên Giang đang nướng thịt cheo trên than đóm, cô chụm tay lại rồi thổi phù phù. Mùi thịt thơm lừng cắt đứt dòng suy tư của Mị
Nha Ban trời cuối thu rất đẹp, những làn gió lạnh đang manh nha đầu ngõ cứ len lén xâm nhập và tạo nên một sắc thái nhuốm màu phương bắc. Các ngọn đồi phủ một màn sương cứ lãng đãng phong lưu pha lẫn ánh dương ẻo lả tạo ra một cảnh quan thơ mộng vô cùng. Vô Danh trở mình, y thấy nàng của y xinh đẹp lạ thường, nàng đang giả vờ say giấc, để chàng lãng tử kia phải xao xuyến trước một ngọc thể tinh khôi và toàn bích. Sự ma mị của nhục dục đã nhường chỗ, chỉ còn lại đây một thiên nhiên hòa quyện lung linh, một miên man bất tận của thời gian làm con người rung cảm với đất trời
- không êm, thiếp không nằm
- nàng tranh thủ chợp mắt một chút, đâu ngủ luôn mà làm cho công phu. Kiều trề môi:
- chưa làm nương tử chàng, mà phải ngủ lá khô. Mai mốt đây chắc ngủ tàu ngựa cho chàng vừa lòng
Vô Danh rối rít cởi áo ngự hàn trãi ra, Ma Kiều khoan khoái ngã ngay người xuống. Thấy Vô Danh khoăn tay đứng nhìn ra ngoài, Ma Kiều rên rỉ:
-Trời lạnh quá, ước gì có chăn bông
Vô Danh tức người đi đến chỗ Kiều, y không phòng bị nên bị Kiều ngáng chân té sấp mặt vào ngực nàng.
- chàng biết, không có hơi thở chàng ta không ngủ được, sao lại hờ hững với ta như vậy
- ta phải canh gác cho nàng ngủ
- thôi cứ ngủ gần thiếp cho ấm, ta chưa vội leo núi đâu.
- sao vậy?
- buổi chiều trời mát mẻ, ta leo tới sáng thì xong, giờ thì phải ôm thiếp để thiếp ngủ ngon chàng nhé.
Hai người truyền hơi ấm cho nhau rồi ngủ vùi sau một đêm dài đi ngựa
Chinh nam đại tướng quân Đầu Đà thấy khí thế trong quân lên cao nên vô cùng ngưỡng mộ Nê Mị. Y nhìn nàng đắm đuối bị Mị Kiều nhéo một phát rỏ đau
- phu quân chưa phỉ tình sao?
- không dám, không dám
- ta mà nổi hứng tình lên, thì chết chàng đó!
Đầu Đà cười hằng hặc chòm râu bạc rung rung nhìn trông phát ghét
Cánh rừng về chiều ngã màu lam đầy huyền hoặc, Miên Giang rời voi Đô Dõng, ả chạy bộ một đoạn khá xa rồi cất tiếng gọi quái thú. Nó mừng rỡ quỳ xuống đón chủ nhân cái đầu ngoe nguẩy trông rất buồn cười. Miên Giang hự lên một tiếng, con quái mở nước đại bụi bay mù mịt khắp cánh rừng.Giang đi được nửa canh giờ thì Mị hạ lệnh dừng quân cho hạ trại, vượt qua cánh rừng đi độ 20 dặm thì vào địa phận Nha Ban. Mị chưa định hình được sẽ tấn công từ đầu và như thế nào cho hợp lý. Cái ưu thế bất ngờ Mị đang nắm trong tay, nhưng vận dụng cho hiệu quả nhất thì Mị đang phân vân lựa chọn.
Giang quay về với một con cheo trên tay, nàng vứt nó ngay xuống đống lửa đang cháy rất chậm nhằm tránh bị phát hiện từ phía xa
Ở thành Nha Ban bọn tù trưởng họp nhau bầu An Thông ( Ê A Tan) làm Độ sứ, toàn quyền cai quản vùng hạ du từ Nha Ban đến Yểm Nam( đầu Nam Cát Tiên thuộc Lâm Đồng). Bọn này rất càng rỡ và tàn bạo nhiều sơn nữ bị chúng bắt về phục vụ và làm trò tiêu khiển mua vui. Rượu thịt treo ê hề trong nhà Rông, các nàng hầu bị chúng đốt sạch y phục chỉ cho quấn một tấm vải thô che vùng kín
Khi hội quân nhau vào các làng mạc Tượng Lâm cướp bóc chúng không quên vơ vét phụ nữ đem về
Cái đói rét tủi nhục đang phủ một bầu không khí sầu thảm bao trùm quanh nhà Rông Nha Ban. Nơi đây đã thật sự trở thành một cái ổ hoan lạc và cuồng bạo của đám cường giả vô lương
Tiệc rượu An Thông chủ xị thường diễn ra vào canh ba. Chúng lột luôn miếng vải thô thừa thải trên người các cô gái, bọn chúng lựa chọn vài cô chưa quan hệ tình dục và có nhan sắc mặm mòi đem đi tắm rửa. Rồi đổ mật ong lên người, cả đám xông vào liếm láp. Các thiếu nữ bị liếm láp vào đào nguyên và nhũ hoa phê quá rên la thấu thiên
Khi liếm láp xong chúng lại nhét nhộng Thốt Nốt vào đào nguyên các cô gái. Nhộng Thốt Nốt thời đó to gấp đôi con tằm và vô cùng khỏe, khi vào đào nguyên chúng chòi đạp rất hung. Các trinh nữ không thể chịu nổi trò thủ dâm quái ác này xuất tinh giao nhầy nhụa ra ngoài. Chỉ chờ có thế, chúng lại bu nhau liếm sạch tinh giao, nhiều cô do bị nhộng chọc ngoáy phê quá phải cầm cự vật của bọn chúng nhét vào âm đạo, làm con nhộng trào ra chúng tranh nhau giành lấy nhai ngấu nghiến. Rồi lúc đó chúng mới hành lạc. Chúng nối đuôi nhau mà hành lạc, nên các tư thế vô cùng phong phú bởi sự trợ giúp lẩn nhau trong hành dâm. Rồi chúng trao đổi đối tượng làm tình, tung ra những cú thúc mạnh mẽ làm dâm dịch tuôn ra dầm dề rơi lợp độp dưới sàn gỗ
Nhà Rông tràn ngập tiếng rên la hoan lạc, đầu canh tư các cô gái cạn kiệt tinh giao và sức lực bị khiêng ra ngoài.
Thông cho rằng đó là đồng dâm, y nói y chưa hề cưỡng hiếp ai bao giờ. Họ tự tìm tới cây hàng của hắn, tự tay họ nhét vào âm đạo, họ tự nhào nặn nhủ hoa mình y kết luận:
Họ tự đi tìm khoái cảm, ta chỉ giúp đỡ họ thôi
Mỗi lần như thế, bọn cường giả càng thích thú. Ham mê hoan lạc đã thúc đẩy chúng hăng say đi vơ vét thiếu nữ khắp nơi
Làng thôn vùng hạ du phải chịu tai ương bất hạnh này đến bao giờ?. Mị quyết tâm trả các cô gái đau khổ kia về lại với gia đình
Miên Giang đang nướng thịt cheo trên than đóm, cô chụm tay lại rồi thổi phù phù. Mùi thịt thơm lừng cắt đứt dòng suy tư của Mị
Nha Ban trời cuối thu rất đẹp, những làn gió lạnh đang manh nha đầu ngõ cứ len lén xâm nhập và tạo nên một sắc thái nhuốm màu phương bắc. Các ngọn đồi phủ một màn sương cứ lãng đãng phong lưu pha lẫn ánh dương ẻo lả tạo ra một cảnh quan thơ mộng vô cùng. Vô Danh trở mình, y thấy nàng của y xinh đẹp lạ thường, nàng đang giả vờ say giấc, để chàng lãng tử kia phải xao xuyến trước một ngọc thể tinh khôi và toàn bích. Sự ma mị của nhục dục đã nhường chỗ, chỉ còn lại đây một thiên nhiên hòa quyện lung linh, một miên man bất tận của thời gian làm con người rung cảm với đất trời