Tam Công La Mật Quyền
Chương 41 : Chỉ hôn
Ngày đăng: 01:47 27/06/20
Bạt vương ngồi trên bệ rồng chứng kiến toàn bộ sự việc, lão thầm khen cô gái Miên Giang trung liệt và uy dũng. Đang lan man suy nghĩ về những bước đi tiếp theo trong ván cờ Nha Ban bỗng Quan nội hầu bước vào bẩm báo:
- Thái tử phi Triệu thị đợi bên ngoài xin được cầu kiến.
Bạt vương căn dặn:
- mời Thái tử phi vào thư phòng đợi ta nhé
Thái tử phi Triệu thị từ ngày được phục vị hồi cung, vẫn siêng năng thỉnh an hoàng thượng sau các buổi lâm triều. Việc được mời vào thư phòng chắc chắn hoàng thượng có điều chi hệ trọng cần chỉ giáo. Triệu thị cũng vì chuyện của vương tử mà đường đột xin cầu kiến hoàng thượng.
Bạt Ba sau lần gặp Miên Giang tại chợ ngoại vi thành Phật Thệ về phủ, lòng cứ vương vấn mãi hình bóng cô sơn nữ Miên Giang. Y thích cái làn da bánh mật, cái cách hành xử mạnh bạo và quyết đoán của nàng. Bạt Ba là dạng người thích phiêu lưu và thử thách nên tiêu chuẩn về thê thiếp có phần hơi khác người, mẫu nữ nhi yểu điệu thướt tha khó lòng lọt vào mắt xanh vương tử. Với nét đẹp hoang dã và tính khí kiên cường Miên Giang đã hớp hồn Bạt Ba, vương tử đem chuyện thưa cùng mẫu thân mong muốn hoàng thượng chỉ hôn để thỏa lòng mong ước.
Gian thư phòng bày biện khá đơn giản, chỉ treo một bức tranh thủy mạc trên tường, một cái bàn dài làm từ gỗ hoàng đàn, trên bàn có một cái nghiêng mực và một đống tấu chương đang chờ ngự lãm
Đề Bạt càng lúc càng tỏ ra mệt mỏi với đống tấu chương ấy, ngày trước có một thượng thư trung thành và rất cẩn thận đọc cho ông nghe, những việc gì quan trọng điều tham vấn cho ông một cách minh bạch và khách quan, làm ông rất hài lòng. Vị thượng thư nọ trong một lần quá chén đã rời bỏ ông không một lời từ biệt. Đám tấu chương kia không hề phù hợp với Bạt Ba chút nào, vương tử là người của hành động và hành động. Các mỹ nữ trong cung chỉ giỏi giang đàn ca hát xướng, bưng bê hầu hạ, còn đàm luận chính sự thì như thằng mù vẽ tranh.
Nê Mị là người mà ông rất cần trong lúc này, nhưng ông lại tính xa hơn. Ông tính cho vương tử, người đang được ông ký thác gìn giữ cơ nghiệp. Ông phải đích thân chọn một cô tôn phi đủ tầm thì ông mới yên tâm mà ký thác cơ đồ cho vương tử được
Triệu thị bước vào thi lễ, đầu cuối gầm không chịu ngẩn lên, làm Bạt vương sốt ruột:
- xin hoàng thượng khai ân thì nha tử mới dám thưa ạ
- được rồi nói đi
- khải bẩm thánh thượng nha tử xin người một ân điển là chỉ hôn cho trưởng tôn Bạt Ba của người với nội tôn La mật thần giáo ạ
- nội tôn La mật thần giáo, là ai hãy mau nói rõ
- dạ người đó có tên Miên Giang gọi Hiền cô La mật là thái mẩu
- chuyện hệ trọng, trẩm chưa thể quyết ngay, ngươi đợi Hiền cô khỏe hơn rồi lấy cớ thăm hỏi mà dò xét, khi ấy bàn bạc vẫn còn chưa muộn
Nghe hoàng thượng nói thế Triệu thị cả mừng vội vàng bái tạ và cáo lui.
Nê Mị tỉnh dậy cầm tay Mị Kiều và Miên Giang nói khẽ:
- ân sư quy tiên rồi, người bỏ chúng ta đi thật rồi
Ba nữ nhân lại ôm nhau khóc than thảm thiết. Bạt Ba chưa biết là chuyện gì, nhưng âm thầm đóng chặt cửa lại tránh kinh động bên ngoài. Y cho đuổi ra ngoài hầu hết a hoàn trong nội cung trung phủ, đích thân mang cơm nước vào trong. Đêm hôm đó, Mị cho a hoàn riêng của mình ra ngoài mua lụa trắng, tự tay xé vải làm tang phục, quỳ suốt đêm đầu quay về hướng nam vọng bái cựu lang quân
Đầu giờ sáng Mị bảo:
-ta đang ở kinh kỳ, chuyện ân sư quy tiên là bí mật bổn giáo không thể tiết lộ ra ngoài, mong Kiều muội và hiền tôn Giang vì đại cuộc mà kềm nén đau thương hành xử đúng mực thượng khách để nhanh chóng quay về Phệ Đà hành tang tiên giáo chủ
Rồi cả ba tắm gội và trang điểm bình thường, một lúc sau đã có gia nhân vào bẩm báo
- thái tử phi Triệu thị cùng một số cung phi nóng lòng diện kiến Hiền cô mật giáo. Mị nhỏ nhẹ:
- mời họ vào, nhớ pha trà rót nước đón khách. Ta sẽ vô sau
Thân phận Giang đã được ngụy trang an toàn, Mị với phong thái vốn có hàng ngày bước vào trong đón khách. Mị còn một quân cờ rất hay sắp tung ra trong cuộc chơi, có thể quân cờ này sẽ làm đẹp lòng Bạt vương đang mong mỏi cầu hiền
Các cung phi sau khi chào hỏi xã giao đã lần lượt ra về, riêng Thái tử phi vẫn còn nấn ná. Mị hiểu ý bèn mời Thái tử phi đi bách bộ, Bạt Ba thấy mẹ và Hiền cô tản bộ liền đến gần Giang nói khẽ :
- bổn vương mạn phép hầu chuyện cô nương, chẳng hay chuyện đó có phiền nàng hay không?
- vương tử, người nên tìm mỹ nhân mà hầu chuyện ta là nhi nữ vùng sơn cước thô kệch chẳng xứng với người
- ta không cần mỹ nữ, ta cần cái sức mạnh bên trong một con người, lòng trung thành và sự quyết đoán
- e là vương tử sẽ thất vọng vì ta không hội đủ điều kiện vương tử cần
Sự kiên trì của Bạt Ba cũng có giới hạn, y tỏ chút kiêu kỳ:
- bổn vương có cần hạ mình mời riêng cô nương tấn kiến không?
-thật là thất lễ, xin vương tử rút lại lời mời. Vì chưa được phép của Hiền cô nên dân phụ không dám
À sự khôn khéo nào thì cũng tới lúc sơ hở, Bạt Ba im lặng chờ thời cơ
Và thời cơ của Bạt Ba dần hiện khi Mị quay gót hồi phủ cùng thái tử phi cả hai đều có sự hài lòng nhất định qua khuôn mặt, Mị cười nhìn Giang đang nấp sau một tán cây vẻ mặt kém vui
vương tử làm hiền tôn e lệ à
- dạ không, tại Hiền cô đi lâu quá thôi
- ta đâu ở cạnh hiền tôn mãi được, còn phải tìm phu quân mà nương tựa chứ
Nghe tới đó Giang vù bỏ chạy
- Thái tử phi Triệu thị đợi bên ngoài xin được cầu kiến.
Bạt vương căn dặn:
- mời Thái tử phi vào thư phòng đợi ta nhé
Thái tử phi Triệu thị từ ngày được phục vị hồi cung, vẫn siêng năng thỉnh an hoàng thượng sau các buổi lâm triều. Việc được mời vào thư phòng chắc chắn hoàng thượng có điều chi hệ trọng cần chỉ giáo. Triệu thị cũng vì chuyện của vương tử mà đường đột xin cầu kiến hoàng thượng.
Bạt Ba sau lần gặp Miên Giang tại chợ ngoại vi thành Phật Thệ về phủ, lòng cứ vương vấn mãi hình bóng cô sơn nữ Miên Giang. Y thích cái làn da bánh mật, cái cách hành xử mạnh bạo và quyết đoán của nàng. Bạt Ba là dạng người thích phiêu lưu và thử thách nên tiêu chuẩn về thê thiếp có phần hơi khác người, mẫu nữ nhi yểu điệu thướt tha khó lòng lọt vào mắt xanh vương tử. Với nét đẹp hoang dã và tính khí kiên cường Miên Giang đã hớp hồn Bạt Ba, vương tử đem chuyện thưa cùng mẫu thân mong muốn hoàng thượng chỉ hôn để thỏa lòng mong ước.
Gian thư phòng bày biện khá đơn giản, chỉ treo một bức tranh thủy mạc trên tường, một cái bàn dài làm từ gỗ hoàng đàn, trên bàn có một cái nghiêng mực và một đống tấu chương đang chờ ngự lãm
Đề Bạt càng lúc càng tỏ ra mệt mỏi với đống tấu chương ấy, ngày trước có một thượng thư trung thành và rất cẩn thận đọc cho ông nghe, những việc gì quan trọng điều tham vấn cho ông một cách minh bạch và khách quan, làm ông rất hài lòng. Vị thượng thư nọ trong một lần quá chén đã rời bỏ ông không một lời từ biệt. Đám tấu chương kia không hề phù hợp với Bạt Ba chút nào, vương tử là người của hành động và hành động. Các mỹ nữ trong cung chỉ giỏi giang đàn ca hát xướng, bưng bê hầu hạ, còn đàm luận chính sự thì như thằng mù vẽ tranh.
Nê Mị là người mà ông rất cần trong lúc này, nhưng ông lại tính xa hơn. Ông tính cho vương tử, người đang được ông ký thác gìn giữ cơ nghiệp. Ông phải đích thân chọn một cô tôn phi đủ tầm thì ông mới yên tâm mà ký thác cơ đồ cho vương tử được
Triệu thị bước vào thi lễ, đầu cuối gầm không chịu ngẩn lên, làm Bạt vương sốt ruột:
- xin hoàng thượng khai ân thì nha tử mới dám thưa ạ
- được rồi nói đi
- khải bẩm thánh thượng nha tử xin người một ân điển là chỉ hôn cho trưởng tôn Bạt Ba của người với nội tôn La mật thần giáo ạ
- nội tôn La mật thần giáo, là ai hãy mau nói rõ
- dạ người đó có tên Miên Giang gọi Hiền cô La mật là thái mẩu
- chuyện hệ trọng, trẩm chưa thể quyết ngay, ngươi đợi Hiền cô khỏe hơn rồi lấy cớ thăm hỏi mà dò xét, khi ấy bàn bạc vẫn còn chưa muộn
Nghe hoàng thượng nói thế Triệu thị cả mừng vội vàng bái tạ và cáo lui.
Nê Mị tỉnh dậy cầm tay Mị Kiều và Miên Giang nói khẽ:
- ân sư quy tiên rồi, người bỏ chúng ta đi thật rồi
Ba nữ nhân lại ôm nhau khóc than thảm thiết. Bạt Ba chưa biết là chuyện gì, nhưng âm thầm đóng chặt cửa lại tránh kinh động bên ngoài. Y cho đuổi ra ngoài hầu hết a hoàn trong nội cung trung phủ, đích thân mang cơm nước vào trong. Đêm hôm đó, Mị cho a hoàn riêng của mình ra ngoài mua lụa trắng, tự tay xé vải làm tang phục, quỳ suốt đêm đầu quay về hướng nam vọng bái cựu lang quân
Đầu giờ sáng Mị bảo:
-ta đang ở kinh kỳ, chuyện ân sư quy tiên là bí mật bổn giáo không thể tiết lộ ra ngoài, mong Kiều muội và hiền tôn Giang vì đại cuộc mà kềm nén đau thương hành xử đúng mực thượng khách để nhanh chóng quay về Phệ Đà hành tang tiên giáo chủ
Rồi cả ba tắm gội và trang điểm bình thường, một lúc sau đã có gia nhân vào bẩm báo
- thái tử phi Triệu thị cùng một số cung phi nóng lòng diện kiến Hiền cô mật giáo. Mị nhỏ nhẹ:
- mời họ vào, nhớ pha trà rót nước đón khách. Ta sẽ vô sau
Thân phận Giang đã được ngụy trang an toàn, Mị với phong thái vốn có hàng ngày bước vào trong đón khách. Mị còn một quân cờ rất hay sắp tung ra trong cuộc chơi, có thể quân cờ này sẽ làm đẹp lòng Bạt vương đang mong mỏi cầu hiền
Các cung phi sau khi chào hỏi xã giao đã lần lượt ra về, riêng Thái tử phi vẫn còn nấn ná. Mị hiểu ý bèn mời Thái tử phi đi bách bộ, Bạt Ba thấy mẹ và Hiền cô tản bộ liền đến gần Giang nói khẽ :
- bổn vương mạn phép hầu chuyện cô nương, chẳng hay chuyện đó có phiền nàng hay không?
- vương tử, người nên tìm mỹ nhân mà hầu chuyện ta là nhi nữ vùng sơn cước thô kệch chẳng xứng với người
- ta không cần mỹ nữ, ta cần cái sức mạnh bên trong một con người, lòng trung thành và sự quyết đoán
- e là vương tử sẽ thất vọng vì ta không hội đủ điều kiện vương tử cần
Sự kiên trì của Bạt Ba cũng có giới hạn, y tỏ chút kiêu kỳ:
- bổn vương có cần hạ mình mời riêng cô nương tấn kiến không?
-thật là thất lễ, xin vương tử rút lại lời mời. Vì chưa được phép của Hiền cô nên dân phụ không dám
À sự khôn khéo nào thì cũng tới lúc sơ hở, Bạt Ba im lặng chờ thời cơ
Và thời cơ của Bạt Ba dần hiện khi Mị quay gót hồi phủ cùng thái tử phi cả hai đều có sự hài lòng nhất định qua khuôn mặt, Mị cười nhìn Giang đang nấp sau một tán cây vẻ mặt kém vui
vương tử làm hiền tôn e lệ à
- dạ không, tại Hiền cô đi lâu quá thôi
- ta đâu ở cạnh hiền tôn mãi được, còn phải tìm phu quân mà nương tựa chứ
Nghe tới đó Giang vù bỏ chạy