Tam Công La Mật Quyền
Chương 53 : Gián điệp
Ngày đăng: 01:47 27/06/20
Lôi An Lộc cất công học các thuật giả từ nhiều vị sư phụ, các vị này ở những nơi trải dài theo hành trình bôn ba tứ hải của Lộc. Mỗi khi có cơ hội Lộc thường tổ chức đánh cược khả năng chiêm đoán và những trò ma quỷ trong nhân gian, Lộc lấy đó làm niềm vui trong cuộc sống. Y thường là người thắng cuộc trong hầu hết các lần chơi, nhưng khi dừng chân tại Cửu Chân vận may đã không còn làm bạn đồng hành cùng hắn nữa. Các đối thủ ở Cửu Chân quá lão luyện trong luật âm dương, lại quá giỏi trong cách tiếp cận ma quỷ, họ vét sạch vốn liếng bấy lâu nay hắn dành dụm, quá thất vọng y quyết định chơi tất tay khi cược cả sự tự do của mình vào trò chơi đen đỏ chiêm đoán. Hậu quả quá ê chề đối với Lộc, nên khi Sĩ Nhiếp cho người thanh toán hết nợ nần dùm, hắn đã tôn sùng Nhiếp như một vị đại ân nhân một ông thánh sống Vì Nhiếp hắn sẽ làm tất cả có thể để không phụ lòng người đã cứu vớt cuộc đời hắn
Sau khi đóng giả làm người chuyên đi buôn muối ở các vùng cao nguyên phía nam, y lân la đến thành Phệ Đà trong một tiết hè oi bức. Như một sự vô tình phía trước có đoàn xa mã của Thái tử phi nương nương và Phu nhân La mật thần giáo đang tiến vào thành với một đoàn kỵ binh hoàng gia hộ tống. Lộc len người qua đám đông, cố tìm một chỗ tốt để tiện bề quan sát, y hé tay nải làm vài miếng bạc rơi ra. Mấy chục cái lưng lom khom dưới đất mò mẫm tìm với chút hy vọng có được ít bạc, một cậu bé độ chừng mười tuổi ốm yếu bị hất văng ra đường tay chân xây xát người rướm đầy máu. Mị ra hiệu cho dừng xe lại cô và Miên Giang đến bên cạnh cậu bé:
- hài nhi người có sao không?
- thưa lệnh bà hài nhi không sao
- phụ mẫu hài nhi làm gì? Sao hài nhi lại ra đây lượm bạc?
- họ chết hết rồi thưa lệnh bà, hài nhi đi lang thang đó đây kiếm sống qua ngày
- ôi tội nghiệp hài nhi quá
Mị và Giang không ngại dơ bẩn, dìu cậu bé vào lề đường. Quan tri huyện thúc binh lính quát tháo người dân lui ra nhường chỗ. Mị nghiêm mặt:
- thân làm huyện lệnh, phải biết yêu thương dân, họ vì hiếu kỳ mà ra đây nhìn Thái tử phi, hà tất phải đuổi xua như phạm đồ. Đạo yêu dân là điều cần phải có đối với kẻ tôi thần, ngươi mau tỉnh ngộ kẻo tước vị không còn
Viên huyện lệnh khấu đầu bái tạ, rồi len lén quay về huyện phủ
Mị rút trong người ra một nắm bạc trao cậu bé, cậu bé chối từ, cậu chỉ xin Mị một chiếc cà tha đeo cổ
Mị vui vẻ tháo một vòng cà tha đeo vào cho cậu Chiếc cà tha ngũ sắc vân thiên được bện bằng 5 loại tơ quý
Lôi An Lộc sửng người với cách hành xử đầy nhân văn của Nê Mị, y nấn ná ít ngày để dò la nội tình nhân sự La mật rồi vội vàng dong thuyền về lại Cửu Chân báo nội tình La mật cho Sĩ Nhiếp hay biết.
Vì sao ở tận Giao Chỉ mà Sĩ Nhiếp lại quan tâm đến một tân giáo phái cách xa y gần ngàn dặm đường. Vì sao y chỉ nghiên cứu Bồn Man mà không màn đến Nam Chiếu đang mạnh lên như vũ bão
Nam Chiếu nằm trong nội hạt Hoa Hạ, nếu Nam Chiếu có dã tâm cướp tiết lệnh cũng phải đợi đoàn khâm sứ qua biên giới Nam Chiếu rồi mới ra tay. Vừa tránh bị mang tiếng chống lại thiên triều và cái lệ bị đánh hội đồng khi mâu thuẫn bùng nổ, mặc dù từ lâu chúng đã coi Hán thất chả ra gì. Đất Bồn Man sẽ là nơi bọn Nam Chiếu hành sự
Các cao thủ Hoa Hạ hầu như vô đối trong suốt một thời gian dài trên đất phương nam, chỉ có một đối trọng vừa mới mọc lên, nhưng nó báo hiệu một thế lực mới sẽ tiếp nối và thách thức sự thống trị của các cao thủ phương bắc. Sĩ Nhiếp phải biết được diện mạo họ như thế nào trước khi quyết định hợp tác hay đối đầu với họ.
Lôi An Lộc đem hết tâm huyết bao năm hành tẩu của mình dâng lên Sĩ Nhiếp một diệu kế:
Cài người vào La mật giáo
Nếu nội bộ La mật lỏng lẻo thì thừa cơ ly gián và tiêu diệt
Nếu họ kiệt hiệt tài năng thì tìm cách mua chuộc lôi kéo làm tay sai. Lộc cho rằng Nê Mị đa cảm giàu lòng trắc ẩn sẽ là điểm yếu để y thực hiện ý đồ.
- ta chưa hề lầm khi chọn mi, hãy nói ra những gì mi cần rồi gấp rút tiến hành. Sự trung thành của mi sẽ được đền đáp xứng đáng
- kẻ hèn này không mong gì hơn khi được phụng sự ngài
- tốt lắm, cứ theo như ý ngươi mà làm, mọi phiền hà rắc rối đã có ta lo liệu
- đa tạ thái thú tin tưởng, Lộc này ra sức hoàn thành công việc dù có tan xương nát thịt nguyện cũng cam lòng
- Sĩ Nhiếp tặng Lộc một lệnh phù in hình một con rùa ngậm một mũi tên làm bằng đá quý, mặt dưới có thiên triện cao tông hoàng đế nhà Hán Lôi An Lộc sung sướng đón nhận lệnh phủ rồi cáo từ Sĩ Nhiếp y lên thuyền nhắm hướng vịnh Thần Đầu mà tới
Sau khi đóng giả làm người chuyên đi buôn muối ở các vùng cao nguyên phía nam, y lân la đến thành Phệ Đà trong một tiết hè oi bức. Như một sự vô tình phía trước có đoàn xa mã của Thái tử phi nương nương và Phu nhân La mật thần giáo đang tiến vào thành với một đoàn kỵ binh hoàng gia hộ tống. Lộc len người qua đám đông, cố tìm một chỗ tốt để tiện bề quan sát, y hé tay nải làm vài miếng bạc rơi ra. Mấy chục cái lưng lom khom dưới đất mò mẫm tìm với chút hy vọng có được ít bạc, một cậu bé độ chừng mười tuổi ốm yếu bị hất văng ra đường tay chân xây xát người rướm đầy máu. Mị ra hiệu cho dừng xe lại cô và Miên Giang đến bên cạnh cậu bé:
- hài nhi người có sao không?
- thưa lệnh bà hài nhi không sao
- phụ mẫu hài nhi làm gì? Sao hài nhi lại ra đây lượm bạc?
- họ chết hết rồi thưa lệnh bà, hài nhi đi lang thang đó đây kiếm sống qua ngày
- ôi tội nghiệp hài nhi quá
Mị và Giang không ngại dơ bẩn, dìu cậu bé vào lề đường. Quan tri huyện thúc binh lính quát tháo người dân lui ra nhường chỗ. Mị nghiêm mặt:
- thân làm huyện lệnh, phải biết yêu thương dân, họ vì hiếu kỳ mà ra đây nhìn Thái tử phi, hà tất phải đuổi xua như phạm đồ. Đạo yêu dân là điều cần phải có đối với kẻ tôi thần, ngươi mau tỉnh ngộ kẻo tước vị không còn
Viên huyện lệnh khấu đầu bái tạ, rồi len lén quay về huyện phủ
Mị rút trong người ra một nắm bạc trao cậu bé, cậu bé chối từ, cậu chỉ xin Mị một chiếc cà tha đeo cổ
Mị vui vẻ tháo một vòng cà tha đeo vào cho cậu Chiếc cà tha ngũ sắc vân thiên được bện bằng 5 loại tơ quý
Lôi An Lộc sửng người với cách hành xử đầy nhân văn của Nê Mị, y nấn ná ít ngày để dò la nội tình nhân sự La mật rồi vội vàng dong thuyền về lại Cửu Chân báo nội tình La mật cho Sĩ Nhiếp hay biết.
Vì sao ở tận Giao Chỉ mà Sĩ Nhiếp lại quan tâm đến một tân giáo phái cách xa y gần ngàn dặm đường. Vì sao y chỉ nghiên cứu Bồn Man mà không màn đến Nam Chiếu đang mạnh lên như vũ bão
Nam Chiếu nằm trong nội hạt Hoa Hạ, nếu Nam Chiếu có dã tâm cướp tiết lệnh cũng phải đợi đoàn khâm sứ qua biên giới Nam Chiếu rồi mới ra tay. Vừa tránh bị mang tiếng chống lại thiên triều và cái lệ bị đánh hội đồng khi mâu thuẫn bùng nổ, mặc dù từ lâu chúng đã coi Hán thất chả ra gì. Đất Bồn Man sẽ là nơi bọn Nam Chiếu hành sự
Các cao thủ Hoa Hạ hầu như vô đối trong suốt một thời gian dài trên đất phương nam, chỉ có một đối trọng vừa mới mọc lên, nhưng nó báo hiệu một thế lực mới sẽ tiếp nối và thách thức sự thống trị của các cao thủ phương bắc. Sĩ Nhiếp phải biết được diện mạo họ như thế nào trước khi quyết định hợp tác hay đối đầu với họ.
Lôi An Lộc đem hết tâm huyết bao năm hành tẩu của mình dâng lên Sĩ Nhiếp một diệu kế:
Cài người vào La mật giáo
Nếu nội bộ La mật lỏng lẻo thì thừa cơ ly gián và tiêu diệt
Nếu họ kiệt hiệt tài năng thì tìm cách mua chuộc lôi kéo làm tay sai. Lộc cho rằng Nê Mị đa cảm giàu lòng trắc ẩn sẽ là điểm yếu để y thực hiện ý đồ.
- ta chưa hề lầm khi chọn mi, hãy nói ra những gì mi cần rồi gấp rút tiến hành. Sự trung thành của mi sẽ được đền đáp xứng đáng
- kẻ hèn này không mong gì hơn khi được phụng sự ngài
- tốt lắm, cứ theo như ý ngươi mà làm, mọi phiền hà rắc rối đã có ta lo liệu
- đa tạ thái thú tin tưởng, Lộc này ra sức hoàn thành công việc dù có tan xương nát thịt nguyện cũng cam lòng
- Sĩ Nhiếp tặng Lộc một lệnh phù in hình một con rùa ngậm một mũi tên làm bằng đá quý, mặt dưới có thiên triện cao tông hoàng đế nhà Hán Lôi An Lộc sung sướng đón nhận lệnh phủ rồi cáo từ Sĩ Nhiếp y lên thuyền nhắm hướng vịnh Thần Đầu mà tới