Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi

Chương 227 : Trở thành sự thật (3)

Ngày đăng: 03:18 20/04/20


Ta thương tiếc hôn lên đôi môi anh đào của nàng, cố gắng kiềm chế dục vọng của mình .



Lục Châu ôm cổ ta, nói :



"Không nghĩ chuyện này lại đau đớn tới như vậy. "



Ta cười nói :



"Lần đầu tiên đều là như vậy, sau này nàng sẽ thích thú. "



Lục Châu khịt cái mũi khả ái, nhẹ giọng nói :



"Có vậy muội mới biết, huynh vẫn thương muội. "



Ta nở nụ cười, véo cái mũi nàng một cái, sở dĩ lần này ta đột nhiên hạ thủ với Lục Châu, nguyên nhân cũng ít nhiều bởi vì chuyện của Tiêu Tín, nếu như Lục Châu toàn tâm toàn ý với ta, thì Tiêu Tín cũng sớm ngày chấp nhận sự thực . Nguồn: https://truyenfull.vn



Ta mang theo hai hộp nhân sâm thượng đẳng vào trong cung gặp cô mẫu Trường Thi, Thác Bạt Lục Châu vốn muốn theo ta cùng đi, thế nhưng ta thương nàng còn đau đớn đi lại không tiện, cho nên bảo nàng ở lại dịch quán nghỉ ngơi, một mình đi đến Hán cung .



Cô mẫu Trường Thi tinh thần đã ổn định lại, đứng ở trên cầu vượt của Chiêu Dương cung, nhìn về phương xa .



Cung nữ dẫn ta tới trước mặt người, ta cung kính nói :



"Cô mẫu!"



Cô mẫu Trường Thi quay đầu, ánh mắt có vẻ trống rỗng :



"Dận Không…"



Ta đem hai hộp nhân sâm giao cho cung nữ, ân cần nói :



"Sức khỏe của cô mẫu đã khá hơn chưa?"



Cô mẫu Trường Thi thở dài một hơi, sâu xa nói :



"Ta mệt mỏi quá, giống như vừa trải qua một giấc mộng dài. "



Từ trong ánh mắt mệt mỏi của người, ta mơ hồ đoán được trong lòng người có cất giấu không ít bí mật. Có lẽ cuộc sống ở Đại Hán của người cũng không dễ dàng như bề ngoài .



Ta thấp giọng nói :




"Cô nương không muốn Tần Hán liên minh, ở điểm này chúng ta giống nhau. "



Hoàn Tiểu Trác lạnh lùng lắc đầu :



"Long Dận Không, ngươi quá tự tin, cũng quá kiêu ngạo, ta có thể nói cho ngươi biết, ta chính là Đoạn Tinh, quốc sư Đại Hán quốc, những lời nói của ngươi hôm nay, ta sẽ nói toàn bộ cho bệ hạ!"



Ta lại đi về phía trước một bước, khoảng cách của ta và Hoàn Tiểu Trác không đầy một thước, ngay cả hơi thở cũng cảm nhặn được. Ta nói từng chữ một :



"Hoàn cô nương cứ thử một lần, nếu như Dận Không không có can đảm, sao dám nói ra những lời này?"



Chúng ta nhìn thẳng vào nhau, qua hồi lâu, ánh mắt Hoàn Tiểu Trác mới nhìn xuống dưới, nàng nhẹ giọng nói :



"Ta có thể quên những lời nói của ngươi ngày hôm nay, mong là Bình vương điện hạ tự xử lý cho tốt!"



Nói xong, nàng xoay người rời đi .



Ta ở sau lưng nàng nói :



"Lời nói đương nhiên có thể quên, nhưng cừu hận có quên được không?"



Hoàn Tiểu Trác không tự chủ được dừng bước, sau đó lại bước đi, không quay đầu lại .



Ta nhìn theo bóng lưng hoàn mỹ của Hoàn Tiểu Trác, khóe môi mỉm cười, ta dám khẳng định Hoàn Tiểu Trác sẽ không buông bỏ việc trả thù với Hạng Tinh, nàng sẽ dốc toàn lực phá hỏng liên minh Tần Hán .



Nếu như hai nước kết minh, thì Hạng Tinh lại có thêm một chỗ dựa, có được cơ hội thở dốc trong khi cục diện chính trị đang rung chuyển, sao Hoàn Tiểu Trác có thể cho nàng ta cơ hội như vậy được chứ?



"Nàng nhất định sẽ tới tìm ta. "



Ba ngày sau, khách quý của bốn nước cũng lục tục tới Hán đô .



Khi trời hoàng hôn, Hoàn Tiểu Trác sai người mời ta tới sơn trang của nàng gặp mặt. Ta đã sớm chuẩn bị lần này, trước khi Tinh Hậu tới Hán đô, Hoàn Tiểu Trác nhất định sẽ gặp ta .



Sơn trang của Hoàn Tiểu Trác ở phía Tây Hán đô, hai năm trước Hán Thành đế ban nơi đây cho nàng .



Hai ngày trước ta cũng tìm hiểu qua tình hình của Hán đô, nhưng mà chẳng có thu hoạch gì .



Tại sao Hoàn Tiểu Trác lại trở thành quốc sư Đại Hán, việc này giống như sương mù bao phủ trong lòng ta .