Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi

Chương 230 : Tình nghiệt (2)

Ngày đăng: 03:18 20/04/20


Ta cố sức đem những khúc xương thừa ném ra giữa sông, dưới ánh trăng, nước sông gợn sóng nhẹ nhàng .



Khinh Nhan dường như có điều suy nghĩ nói :



"Ta vẫn còn nhớ khi ta còn nhỏ, ta thường với ca ca, tỷ tỷ ra bờ sông ném đá, ca ca ta có thể ném đá rất xa. .. "



Ta nhẹ giọng nói :



"Khinh Nhan cô nương là người ở đâu?"



Khinh Nhan lắc đầu :



"Ta không nhớ rõ, ký ức còn sót lại duy nhất của ta chính là tình hình đi chơi với mọi người ở bờ sông. "



Trong đôi mắt đẹp của nàng có hai giọt lệ trong suốt.



Ta thấp giọng nói :



"Cô nương vẫn còn may mắn hơn ta, ta tuy rằng huynh đệ đông đảo, thế nhưng người thân với ta lại chẳng có ai. Phụ thân ta tuy rằng còn tại thế, thế nhưng mà một năm khó gặp mặt người một lần, trong ký ức của ta chỉ có cô độc và đạm mạc. .. "



Khinh Nhan yên lặng nhìn ta .



Ta nhìn Minh Nguyệt trên không trung nói :



"Sinh, ở nhà đế vương, còn bất hạnh hơn so với bách tính tâm thường rất nhiều, tất cả các chuyện tàn khốc và ghê tởm nhất đều xảy ra ở hoàng cung. "



Khinh Nhan nói :



"Là con người thì thường không có lựa chọn. "



Ta cười khổ nói :



"Ta một lòng muốn thay đổi tất cả, nhưng cuối cùng lại phát hiện, người bị thay đổi chính là mình. "



Ta chuyển hướng nhìn sang Khinh Nhan nói :



"Cô nương có cho rằng, trong chuyện này ta đã sai lầm?"



Đương nhiên là ta nói tới chuyện bắt cóc Hạng Đạt Sinh .



Khinh Nhan nói :



"Công bình mà nói thủ đoạn của ngươi không quang minh. "



Ta nở nụ cười :




Khinh Nhan thấp giọng nói :



"Hắn được giấu ở trong Tịch Mịch phảng. "



Ta đã sớm nghĩ tới chuyện này, nên chỉ có cách cười khổ :



"Bọ ngựa bắt ve chim sẻ ở đằng sau, tốt nhất là cứ nhìn tình thế mà hành động. "



Khinh Nhan nói :



""Nhất định là nàng ta!"



Ta gật đầu, ta cũng nghĩ đến U U, Khinh Nhan hiểu U U như vậy, thì chắc chắn U U cũng không lạ gì Khinh Nhan .



U U vẫn luôn muốn có được bảo đồ Mâu thị, hiện tại mọi người trong Hán đô điều biết, chẳng có lý do nào để nàng bỏ qua một cơ hội tốt như vậy cả .



Ta nở nụ cười, thế cục biến hóa càng lúc càng vi diệu . Nguồn: https://truyenfull.vn



Khinh Nhan cả giận nói :



"Ngươi cười cái gì? Có phải là cùng với yêu nữ kia thông đồng hại ta hay không?"



Ta ha hả nở nụ cười :



"Sức tưởng tượng của Khinh Nhan cô nương chân thực phong phú, chuyện tới bây giờ còn chưa rõ ràng, sao có thể kết luận do nàng ta gây nên?"



Khinh Nhan u oán thở dài nói :



"Ngoại trừ nàng, còn có ai hiểu ta như vậy?"



Ta mỉm cười nói :



"Dận Không to gan suy đoán một câu, Khinh Nhan cô nương có phải là truyền nhân của Phiêu Miễu các hay không?"



Khinh Nhan lạnh lùng nói :



"Bình vương điện hạ đúng là rất kiên nhẫn điều tra chuyện riêng của người khác. "



Ta cười nói :



"Trái tim của Khinh Nhan cô nương vững hơn bàn thạch!"



Khinh Nhan quyến rũ cười, xoay người đi về hướng Tinh Không các .