Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi
Chương 26 : Bôn ba (1+2+3)
Ngày đăng: 03:15 20/04/20
Ngày rời khỏi Tần đô, bầu trời mưa phùn liên tục .
Tôi vốn tưởng rằng Tiền Tứ Hải nhất định sẽ dùng đội hình xa hoa lãng phí để di chuyển, nhưng không ngờ hắn chỉ dùng có 4 xe ngựa có mui che màu đen .
Hai chiếc ở giữa là thuộc về tôi và Tiền Tứ Hải, xe phía trước là chuẩn bị cho người hầu, xe phía sau không chở người, mà dùng để chở vật dụng .
Chuyến này Tiền Tứ Hải dẫn theo bốn gã hộ vệ phụ trách bảo vệ sự an toàn của chúng tôi trên đường đi, dựa theo lời nói của hắn, thì bốn người này đều có thể một chọi mười, có thể ứng phó với nguy hiểm khi xảy ra .
Xe ngựa nhìn bên ngoài tuy cực kỳ phổ thông, nhưng bên trong bài trí cực kỳ xa hoa, có thảm bằng lụa dệt, có lư hương có đèn, không cái gì không phải là hàng thượng phẩm .
Tiền Tứ Hải nhất định là lo lắng đến việc Tế Châu đường xá xa xôi, nếu như nhìn bên ngoài mà thấy xe ngựa xa hoa, thì sẽ dẫn tới phiền phức không đáng có .
Tôi cởi trường sam ung dung thoải mái ngồi trên ghế, Dao Như cầm tấm đệm lưng để vào cho tôi ngồi, sau đó cởi giày đặt lên hay chân nàng .
Tôi thích ý nhắm hai mắt lại, trong hành trình xa xôi có mỹ nhân làm bạn, thì đúng là hương diễm vô cùng, lần hành trình đến Tế Châu này, cũng có thể coi như là một lần thư giãn tinh thần và thể xác .
Mưa liên tiếp trong hai ngày, phải tới giờ ngọ của ngày thứ 3 mới tạnh. Tôi ngáp một cái, hai ngày này thủy chung đều trốn ở bên trong xe, thực sự có chút khó chịu .
Rèm xe vén lên, Hộ vệ đầu mục (người cầm đầu) Chu Lãng phóng ngựa đi tới bên cạnh xe, lớn tiếng nói :
"Bình Vương điện hạ, còn 20 dặm nữa là tới Hồi Long Trấn, chúng ta có thể thoải mái nghỉ chân một chút rồi. "
Tôi cười nói :
"Hôm nay thế nào lại không gặp Tiền lão bản?"
Chu Lãng nói :
"Người còn đang ngủ, nếu Bình vương điện hạ có việc, thì thuộc hạ đi gọi người dậy!"
Tôi lắc đầu nói :
"Không cần quấy nhiễu hắn, ta chỉ là thuận miệng hỏi một chút thôi. "
Lúc này tôi mới buông màn xe, Dao Như cũng nghe được cuộc đối thoại này, nhẹ giọng nói :
"Xem ra khoảng buổi chiều là có thể đến Hồi Long Trấn rồi!"
"Nàng từng đi qua Hồi Long Trấn?"
Dao Như lắc đầu nói :
Chu Lãng bị nàng gọi một tiếng tài chủ thì có chút xấu hổ, trên khuôn mặt già nua ửng đỏ, nhìn chúng tôi một cái .
Tôi và Tiền Tứ Hải song song xoay mặt đi, Tiền Tứ Hải nói khẽ với tôi nói :
"Tiểu tử này tám phần mười là có quan hệ với Tao nương môn này (người đàn bà)!"
Tôi gật đầu biểu thị đồng ý .
Tô tam nương đối Chu Lãng quả nhiên nhiệt tình chu đáo, lập tức chuẩn bị cho chúng tôi mấy gian phòng hảo hạng .
Sau khi dùng cơm ở đại sảnh dưới lầu, sau đó chúng tôi về phòng nghỉ ngơi .
Đẩy cửa sổ phòng bằng gỗ ra, một cơn gió đêm lùa tới, làm cho thân thể cảm thấy mát mẻ, đồng thời làm cho tinh thần của tôi cũng thả lỏng không ít .
Đã lâu rồi không có tâm tình thoải mái tới như vậy, rời xa cuộc tranh đấu ở Tần đô đúng là rất tốt .
Mưa to vẫn đang không có dấu hiệu dừng lại, Dao Như thắp một cây nến đỏ, làm cho gian phòng trở nên ấm áp, tôi khép cái cửa sổ lại, đi tới trước giường, vỗ vỗ mép giường nói :
"Dao Như! Lại đây!"
Dao Như thẹn thùng nói :
"Công tử lại muốn, buổi trưa nay ở trên xe ngựa hoang đường còn chưa đủ hay sao. .. "
Tôi cười nói :
"Nếu được hoang đường cùng với Dao Như thì cả đời không đủ, bên ngoài đang mưa gió như vậy, chúng ta nhân dịp này hưởng thụ sung sướng một chút. "
Dao Như nhẹ nhàng liếc tôi một cái, sau đó uyển chuyển đi tới trước người của tôi, hai tay vòng qua cổ, nhẹ nhàng nói :
"Công tử làm Dao Như có chút chịu không nổi. .. "
Tôi cười ha ha, Dao Như nói những câu này đúng là đang nịnh tôi mà .
Tôi bế Dao Như lên giường lớn, định cởi áo của nàng, thì bỗng nhiên truyền đến tiếng đập cửa .
Tôi vốn không muốn để ý tới, thế nhưng tiếng đập cửa càng ngày càng cấp, dường như là không muốn dừng lại, không còn cách nào khác, tôi đành phải chỉnh sửa lại y phục, sau đó đi ra ngoài .
Quyển 1 : Tiềm Long