Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi

Chương 35 : Đại hôn (1+2+3)

Ngày đăng: 03:15 20/04/20


Tôi mỉm cười nói :



"Cô nương chắc là đã tới nơi này từ sớm, nếu như ta không đoán sai, thì Dao Như đã bị cô không chế, ta lo lắng có lợi ích gì?"



Đôi mắt đẹp của nàng lưu chuyển, trong mắt tỏa ra mị lực vô cùng, tôi nhìn thẳng vào khuôn mặt nàng, không muốn rời đi một khắc nào .



Nàng êm ái nói :



"Nếu như ta giết nàng đi thì sao?"



Trong lòng tôi rùng mình, thiếu nữ này hành sự rất quái dị, có khi làm chuyện này thật .



Nàng đến gần tôi, mùi thơm mê người từ cơ thể nàng bay tới mũi của tôi, nhẹ giọng nói :



"Ngươi có sợ ta không?"



Tôi ha ha nở nụ cười, thu hồi ánh mắt từ trên người nàng, sau đó nhìn lên vầng trăng lạnh, tâm tình dần dần bình tĩnh, thiếu nữ này trên người tràn đầy mị lực khiến người khác khó chống cự, đổi lại là nhân vật tầm thường thì đã đánh mất bản tính ở trước mặt nàng từ lâu rồi .



Tôi chậm rãi xoay người lại, ánh mắt lại nhìn vào khuôn mặt thanh lệ tuyệt luân của nàng, nói :



"Cô nương nếu như không có sổ sách của Điền thị, thì có thể giết Dao Như trước hay không?"



Thiếu nữ thản nhiên nở nụ cười, lại càng tỏa ra sự kiều mị, ôn nhu quyến rũ, nàng nhẹ giọng nói :



"Long Dận Không! Ngươi quả nhiên không phải nhân vật tầm thường, thảo nào có người khen ngươi không dứt!"



Tôi có tôi kinh ngạc hỏi :



"Cô nương quen ta?"



Thiếu nữ kia thản nhiên nói :



"Mới nghe qua, nhưng mà khi ta ở Tế Châu đã bị ngươi lừa. "



Tôi cười nói :



"Cô nương vẫn chưa hỏi tên của ta bao giờ. "



Ánh mắt của thiếu nữ kia đột nhiên chuyển sang lạnh lùng, nói :



"Dận Không! Ngươi tốt nhất lên khuyên nàng mang sổ sách Điền thị giao ra đây!"



Tôi thở dài nói :
Một cỗ tư vị không rõ ràng xông lên đầu, Lệ Cơ duyên dáng lại xuất hiện trong đầu tôi, tôi nhớ tới trước khi chia tay ở trong Tần đô, nàng còn ở trong thảo đình nói chuyện với tôi .



Mà hoàng cung này chỉ là phần mộ mai táng tuổi thanh xuân của nàng, ngày mai đại hôn, ở trong mắt của nàng thì chỉ là một lễ tang cho sự thanh xuân .



Tinh Hậu đang ngồi trước gương, đôi vai trắng như tuyết, lại thêm có trường bào màu đen phụ trợ, càng làm động lòng người. Từ góc độ nàng ngồi, trong gương có thể nhìn thấy tôi đi lại, khi tôi tới gần, nàng nở nụ cười .



Ánh mắt của nàng bình thản lạnh lùng, sự hiện diện của tôi không làm cho nàng mừng rỡ chút nào. Sự cuồng nhiệt trong lòng tôi hạ xuống, tôi vẫn không trọng yếu tới mức làm cho Tinh Hậu kích động .



"Nhi thần Dận Không tham kiến mẫu hậu!"



Tinh Hậu vẫn không có xoay người lại, lạnh nhạt nói :



"Trầm Trì đâu?"



Tôi cung kính nói :



"Nhi thần an bài hắn ở khách điếm ở ngoài cung, hắn có phong thư này muốn dâng lên cho mẫu hậu. "



Tinh Hậu lúc này mới xoay người lại, chiếc áo rất rộng cổ, làm cho tôi nhìn thấy ngọc nhũ bên trong, tôi muốn tìm cách âu yếm chúng. Nhưng nhìn thấy Tinh Hậu lạnh nhạt, tôi chỉ còn cách đèn nén dục vọng của mình xuống . Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnFULL.vn



Tinh Hậu xem xong lá thư, chậm rãi đặt ở trên bàn trang điểm, hồi lâu mới nói : "Trầm Trì đã cho ta một vấn đề khó. .. "



Tôi tràn ngập nghi hoặc nhìn Tinh Hậu .



Tinh Hậu nói : Lãnh tĩnh



"Túc Vương Yến Hưng Khải từ trước đến nay không vừa lòng với ta, nếu cho hắn trở thành Tướng quốc, thì chẳng phải là tạo thành một đối thủ nữa hay sao?"



Tôi thấp giọng hỏi :



"Yến Hưng Khải và Bạch Quỹ quan hệ thế nào?"



Tinh Hậu nói :



"Hai người này không có thâm giao, cũng không có mâu thuẫn! Yến Hưng Khải cũng không phải là người lương thiện, lúc tiên hoàng còn tại thế, hắn đã từng chưởng quản Ty tài lương (tiền bạc, lương thực), không nghĩ tới hắn lừa trên gạt dưới, ở giữa kiếm tiền bỏ túi riêng. Tiên hoàng trong cơn nóng giận, đã bãi miễn chức vị của hắn, vĩnh viên không được phong quan. Tước vị Túc vương cũng mới chỉ được phong 3 năm trước đây, loại nhân vật bại hoại này sao có thể nhậm chức Tướng quốc được?" Lãnh tĩnh



Tôi cười nói :



"Mẫu hậu chẳng nhẽ không nhận ra Trầm Trì muốn di dời sự chú ý của Bạch Quỹ?"



Quyển 1 : Tiềm Long